Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 660 : Thanh Châu chi biến

Ngày đăng: 20:49 20/04/20




Vào lúc tia hỏa diễm màu xanh da trời dần dần bị dập tắt, phía dưới Nhạc Vũ cũng truyền đến một tiếng gào thét, phảng phất như đến sâu trong Cửu U, vang vọng như sấm sét, tràn ngập nộ ý lẫn không cam lòng.



Nhạc Vũ không chút nào để ý, tiếp tục nhắm mắt điều tức tìm hiểu một số đạo điển còn chưa hoàn toàn lý giải trong ký ức của mình.



Phân thân bên ngoài tiếp tục dùng Huyết Hà quyết không ngừng thôn phệ lớn mạnh để khôi phục thương thế. Thế gian này nào có chuyện tốt như vậy?



Bất quá phân thân của Tu La tán nhân ở bên ngoài cũng thật sự quá nhiều. Chỉ cần một giọt máu huyết là có thể phục sinh. Trong đó có rất nhiều chỗ ẩn dấu, ngay cả Thôn Thiên Kim Nghĩ cũng khó có thể tìm hết. Chỉ có thể chờ cho những phân thân Huyết Tu La bắt đầu chuyển động thì mới biết được, thật sự là cực kỳ phiền toái .



Hôm nay chỉ với Thiên Mộc Trâm kiếm đã có thể mang về phân thân Huyết Tu La cũng đã là tốt, sau này càng cần hắn và Chiến Tuyết tự mình thu thập.



Thực không biết năm đó làm sao Quảng Lăng tán nhân rốt cuộc làm thế nào để triệt để phong ấn Huyết Ma.



Sau một khắc, dưới chân núi lại truyền ra một trận chấn động, phảng phất như mặt đất mấy vạn dặm như muốn sụp đổ.



Nhạc Vũ vẫn bất động, chỉ âm thầm cười lạnh, biết Huyết Ma đang lay động địa mạch âm sát phía dưới , đồng dạng còn có ý uy hiếp, bất quá hắn cũng không hề để ý. Nơi này chính là sơn mạch biên giới Thanh Châu, trong phạm vi mười vạn dặm rất ít có nhân loại, cho dù có thì hai năm qua cũng đã bị hắn dùng lực chuyển đi.



Nếu Tu La tán nhân thật sự nổi lòng hung ác phá hủy địa mạch âm sát này thì hắn cũng không quan tâm, ngược lại còn vui mừng. Mấy chục ức cỏ cây sinh linh ở đây nếu có thể cứu được thì cứu, không thể thì cũng không có áp lực tâm lý gì.



Mặc dù bản thân vẫn phải gánh sát nghiệt nhân quả này nhưng thực sự sẽ không quá nhiều, hiện giờ đạo tâm hắn thông minh, sao còn phải để ý đến nghiệp lực.



Hơn nữa hành động này của Tu La tán nhân chỉ là ngoài mạnh trong yếu. Không hủy âm sát địa mạch thì lão còn có một đườn sinh cơ. Nhưng nếu thật sự hủy đi vậy thì một đường sinh cơ cũng không.



Quả nhiên chỉ một lát thì động tĩnh bên dưới liền bình tĩnh lại. Huyết Ma lần nữa co lại thành một đoàn trốn trong chỗ trọng yếu nhất của âm sát địa mạch để đối kháng Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần Đại Trận và Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận phía trên.



Lúc này Nhạc Vũ đã mở mắt, nhìn vào bản thân lộ ra một tia dị sắc.



Tình hình hiện giờ càng kéo dài càng có lợi đối với hắn. Tất cả thủ đoạn của Huyết Hà công đã bị hắn một mực khắc chế. Đợi đến lúc hắn chính thức đột phá Đại Thừa thì Tu La tán nhân vẫn chỉ có một chữ chết. Với trí tuệ của Huyết Ma thì nếu muốn đột phá sẽ chọn vào lúc này, không biết Tu La tán nhân cuối cùng sẽ chọn loại thủ đoạn nào?


Trúc Hồng chắp tay sau lưng như đã dự liệu trước:



- Cho dù là Long Linh thiên đan có phẩm giai cao nhất cũng không có khả năng khiến cho tu sĩ nhân loại chúng ta tu thành Long thể. Duy chỉ có tinh huyết Chân Long mới có thể khiến Nhạc Vũ có thể dùng lực thân thể chống lại huyền binh.



Nói đến đây, Trúc Hồng dừng lại liếc về người trước mặt, thấy Lệ Bi Hồi vẫn im lặng thì cũng không để ý, thần sắc biến thành lạnh nhạt:



- Từ trước đến giờ tông ta vẫn bố trí gián điệp trong Quảng Lăng tông. Trước đó vài ngày, lại truyền ra một tin tức, nói Quảng Lăng có hơn mười vị Nguyên Anh tu sĩ, thân thể cường hoành vượt xa cùng thế hệ. Chắc hẳn tông này có được tinh huyết chân long, số lượng cũng không ít. Cũng không biết trên người Đoan Mộc Hàn còn có vật ấy?



Hô hấp của Lệ Bi Hồi đã dần trở nên dồn dập, ánh mắt đấu càng ẩn thấu sát ý.



- Ta biết Điện hạ lúc này vẫn muốn trừ ta cho thống khoái!



Trúc Hồng nhẹ giọng mỉm cười, tiếp tục nói:



- Bất quá Điện hạ quả thật không muốn báo thù cho nghĩa phụ? Người nọ phát triển cực nhanh, chắc hẳn Điện hạ ngươi cũng tinh tường. Hiện giờ đã là cơ hội cuối cùng, nếu có được tinh huyết Chân Long thì đủ khiến Điện hạ trùng kích cao giai.



Ly Trần Tông ta có thể cung cấp linh đan, thậm chí cảnh giới cao hơn cũng không phải không thể. Hôm nay ta có thể xuất hiện ở đây là ý của Thương Ngô, ngươi cũng có thể tinh tường. Chuyện lần trước của Yêu tộc Thanh Châu đúng là không có mặt mũi so đo với ngươi. Bất quá lần này nếu như ngươi khước từ thì thiên hạ này tuy lớn, ta xem sẽ không có chỗ cho Lệ Bi Hồi ngươi dung thân!



Lệ Bi Hồi khẽ ngẩn ra, sắc mặt vặn vẹo một hồi sau đó mới khôi phục bình tĩnh:



- Ta biết rồi! Bất quá việc này, bọn ngươi cũng đừng quá hi vọng, sao nàng có thể ra ngoài?



Con ngươi Trúc Hồng khẽ lóe lên vẻ vui mừng, sau đó đổi thành sát cơ lành lạnh:



- Đổi lại người khác tự nhiên không thể thực hiện được. Bất quá nếu là Điện hạ, lại nhất định có thể!