Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 710 : Mật cảnh sát cơ
Ngày đăng: 20:49 20/04/20
Bên trong thời không thông đạo vẫn có vô số Hàn Anh Tinh Sa bắn tới.
Lần đầu tiên Nhạc Vũ đi vào đây cũng chỉ có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, đối với vật này cực kỳ kiêng kỵ. Vào lúc này với tu vi Đại Thừa trung kỳ của hắn, cho dù chính diện đối chiến hắn cũng không hề sợ hãi.
Hiện tại hắn tế ra Tiểu Chư Thiên Hàn Tinh Tinh Sa, một đường va chạm, khiến trong thông đạo đều là linh lực cuồng phong bạo liệt, cùng những tiếng vang ầm ầm rền rĩ.
Nhạc Vũ mở ra Biểu Lý Càn Khôn Đồ cuốn về phía trước, mấy ngàn viên Hàn Anh Tinh Sa liền bị hút vào bên trong. Nhìn thấy tinh sa phong bạo bị hắn hút nhiếp bỗng nhiên càng thêm cuồng liệt, trong hư không lại xuất hiện mấy ngàn viên Hàn Anh Tinh Sa, phảng phất như vô cùng vô tận bay đến. Lúc này vẻ mặt Nhạc Vũ chợt ngưng đọng lại, không hề do dự một đường bay qua.
Theo sát phía sau chính là hấp lực kéo hắn đi vào Quy Khu Cung mật cảnh. Không có phúc duyên của Hư Nhược Nguyệt, thời không loạn lưu lần này vô cùng cuồng bạo.
Lục diệp hồng liên dưới chân Chiến Tuyết đều mở ra, liền vững vàng ngăn trở thời không phong bạo ngay bên ngoài. Bất quá đoạn đường này cũng dùng thật nhiều thời gian mới tìm tới lối vào trước kia. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Nhớ được lần trước đến đây, Ngũ Hành tinh khí đã bị ta thu gần hết, nhưng vì sao hiện tại vẫn còn nhiều Ngũ Hành tinh khí đến như vậy?
Nhìn thấy ngay trước lối vào có vô số ngũ sắc quang đoàn chẳng khác gì trước khi thế giới sơ khai hỗn độn nổ tung, Nhạc Vũ có chút nhướng mày khó hiểu.
Hàn Anh Tinh Sa cũng là như thế, cơ hồ khôi phục ngay tại chỗ. Ngoài ra linh thức của hắn cũng có thể cảm giác được linh trận cấm chế đã bị hắn phá hỏng lần trước hiện tại đã hoàn toàn hồi phục như cũ.
Tựa hồ thông đạo không gian này có được khả năng tự mình chữa trị. Bất quá Ngũ Hành tinh khí quý giá như vậy rốt cục từ nơi nào đến? Vốn không thể nào trống rỗng tạo ra!
- Có chút cổ quái!
Nhạc Vũ khẽ cau mày, đang định cẩn thận quan sát liền cảm giác được đoàn năng lượng ngũ sắc bên trong cơ thể kể cả đoàn tử khí toàn bộ đều bạo động lên.
Nhạc Vũ thầm cảm thấy thật bất đắc dĩ, chỉ đành tạm thời thu liễm tâm thần, chuyên tâm hấp thu Ngũ Hành tinh khí.
Hỗn độn bạo tạc bộc phát ra năng lượng thật lớn, dù là Linh Tiên Thiên Tiên cũng không thể làm được gì.
Đi tới phía trước hơn mười dặm, đi tới nơi này ánh mắt Nhạc Vũ lại lần nữa bị một thi hài đang nằm trong đống phế tích cách đó không xa hấp dẫn.
- Xem khí tức chính là di thể thiên tiên.
Trong nội tâm Nhạc Vũ hiện tại dâng lên sóng lớn ba đào, nếu chỉ là tu sĩ Linh Tiên hắn tự tin mặc dù đánh không lại nhưng vẫn có thể bỏ chạy. Nhưng đối mặt tu sĩ tiên cấp, hắn hoàn toàn không có nửa phần nắm chắc.
Trong mắt Chiến Tuyết cũng lộ vẻ kinh nghi bất định, bình tĩnh nhìn thi hài. Nàng vẫn chú ý người này rõ ràng chết rất nhanh, tựa hồ bị một kiếm phá vỡ nê hoàn tủy hải, sau đó nguyên thần của người này chẳng biết đã chạy đi đâu.
Một lút lâu sau Nhạc Vũ vung tay đem thi hài người kia thu vào bên trong giới chỉ. Hắn bắt đầu thận trọng suy tính rốt cục có nên vì hoàng hôn giới mạo hiểm tới như vậy hay không?
Ở bên trong Quy Khư Cung mật cảnh này rõ ràng sát cơ nặng nề, lại chưa chắc có thể xác định tìm được vật gì đó có thể chống đỡ được Li Thiên Tông tìm kiếm hoàng hôn giới.
Suy nghĩ một lúc, vẻ mặt Chiến Tuyết chợt cả kinh, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi nhìn về phía bầu trời.
Trên ngàn trượng thiên không, chẳng biết từ lúc nào lại xuất hiện một tu sĩ trung niên tuổi tác chưa đầy bốn mươi nhưng lưu trữ một chòm râu dài, giờ phút này đang chắp tay sau lưng cười cười đưa mắt nhìn xuống dưới.
- Dị giới tu sĩ, Linh Tiên cảnh giới.
Phản ứng đầu tiên của Nhạc Vũ chính là muốn lôi kéo Chiến Tuyết nhanh chóng bỏ chạy.
Song ngay khi hắn vừa đề tụ Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí trong cơ thể, liền nhìn thấy trung niên tu sĩ phát ra một đạo pháp lực hướng hai người, khẽ cười nói:
- Hai Đại Thừa cảnh mà thôi, còn dám tới Quy Khư Cung mật cảnh, là tới tìm chết sao? Bọn ngươi làm sao có thể tiến vào?
Pháp lực ngưng tụ thành bàn tay khổng lồ có hơn trăm vạn thạch, thanh thế thật lớn. Mà giờ khắc này Nhạc Vũ bỗng dưng cau mày, ý niệm bỏ chạy nhanh chóng tiêu tán, chỉ trong nháy mắt liền chuyển thành sát niệm rừng rực.