Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 784 : Vô Ưu nội cung

Ngày đăng: 20:50 20/04/20




Hai người đi về phía tây nam ước chừng 60 vạn dặm thì thấy một vực xoáy cực lớn trên mặt biển. Phía dưới như một vực sâu không đáy thôn phệ toàn bộ nước biển trong phạm vi vạn dặm.



Nhạc Vũ đứng ở phía trên, dùng mắt Chân Long nhìn thoáng qua quả nhiên thấy dưới hải nhãn này có chút huyền hư. Nguồn truyện: Truyện FULL



Hắn trực tiếp xuyên vào, đứng sâu trong vòng xoáy dùng hồn niệm toàn lực dò xét không gian kề bên.



Trong cảm giác của hắn xuất hiện một trọng điệp không gian giống như lối vào Thần Mộ của Ngân Linh Tử . Chỉ là trọng điệp này cực nhỏ, nếu như trước đó không biết địa điểm thì gần như không thể cảm ứng.



Lan Vô Ưu đi theo sau hắn, lạnh nhạt nói:



- Đây là Vô Ưu Tiên cung, mặc dù ở trong Thiên Nguyên giới nhưng độc lập với thế giới bên ngoài. Cũng chỉ có cửa vào này, cứ qua thời gian hai mươi năm khi hải nhãn khai mở dẫn động linh lực thiên địa dị biến mới xuất hiện một lần. Bất quá cũng chỉ mở trong ba ngày, lần kia Đông Hoa tán nhân suýt nữa bị phong ấn trong đó.



Nhạc Vũ lạnh lùng cười cười, thầm nghĩ nếu Lan Vô Ưu cùng Vân Bảo tông không muốn dùng Đông Hoa tính toán mình thì đâu còn khả năng để hắn bình yên vô sự đi ra?



Lan Vô Ưu nói rất khó hiểu. Nhạc Vũ lại biết chỗ này thật ra không sai khác với nơi mà hắn tìm ra Thiên Ý Phủ của Hoàng hôn giới



. Bất đồng duy nhất chính là một cái do người còn một cái do Tiên Thiên tạo ra.



Dùng pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành trực tiếp phá vỡ một nếp gấp không gian chừng một ngón tay, sau đó mạnh mẽ xé rách chừng ba trượng có thể để người đi qua, Nhạc Vũ tiến vào thì thấy trước mắt quả thực là tiên cảnh khiến người ta khó có thể dời mắt.



Nhạc Vũ biến sắc nhìn về quần tinh trên không trung, hít vào một ngụm hơi lạnh nói:



- Lại có thể là Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận!



Lan Vô Ưu nghe vậy kinh ngạc quay đầu:




Nhạc Vũ đánh ra một khối linh thạch cuối cùng, tạo ra một khu vực có linh lực mỏng manh gần trăm trượng rồi mới nghiêng đầu hỏi:



- Không biết Vô Ưu đạo hữu nghĩ như thế nào?



Lan Vô Ưu không hề nửa phần vui vẻ, khóe môi giật giật, không đáp lại Nhạc Vũ mà nhìn linh trận nho nhỏ dưới chân nói:



- Mọi người nói tạo nghệ trận đạo của Nhạc đạo hữu sớm đã vượt qua phạm trù Đại Thừa Tán Tiên tu sĩ chúng ta. Nhưng nhìn hôm nay thì sợ là tông sư trận đạo cảnh giới Linh Tiên cũng khó bằng được.



Nói dứt lời, Lan Vô Ưu liền cất bước về phía hồ lớn, tốc độ so với lúc trước nhanh hơn mấy lần.



Nhạc Vũ cũng không để ý, qua chừng trăm dặm lại bố trí một linh trận đồng dạng.



Khiến lộ tuyến Lan Vô Ưu cũng không ngừng biến ảo.



Cho đến qua mấy thời thần thì cả hai đã đến bên cạnh hồ lớn.



Chiếc hồ rộng đến mấy vạn dặm, bên trong giống như đại dương. Bên cạnh còn có một ngọn núi lớn và một cung điện có diện tích tương đương với Thính Vân Tiên cung.



Nhạc Vũ cũng không nhìn vào đó chỉ một mực dò xét chiếc hồ lớn. Lan Vô Ưu cũng thế, hắn thấy Nhạc Vũ lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa, càng kiên nhẫn giải thích nói:



- Chúc Long mặc dù tu trong đạo cung nhưng với tính tình của những bậc đại năng Yêu tộc Thượng Cổ chắc là không kiên nhẫn ở trong biệt cung mà thường ở đây.



Nhạc Vũ khẽ gật đầu, biết Chúc Long trong truyền thuyết có hình thể cao tới mấy vạn dặm. Đoán chừng chiếc hồ lớn này đối với y chỉ như một chiếc ao nhỏ, tuy nhiên ở trong đây cũng dễ chịu hơn tiên cung phía xa kia rất nhiều.