Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 791 : Vô thượng thần thông

Ngày đăng: 20:50 20/04/20




- Đây là Cửu Chuyển Huyền Công?



Khi hồn niệm của Nhạc Vũ rót vào bên trong tinh thạch, vô số tin tức liền chảy tới, hắn chỉ cảm thấy trong nội tâm run lên từng đợt khó hiểu.



Cảm giác đầu tiên là phức tạp, vô luận là Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang hay Thanh Đế Trường Sinh Quyết cùng Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ, đều xa xa không thể sánh bằng.



Nội dung thâm ảo phức tạp bên trong hơn cao gấp mấy lần có thừa!



Bên trong không chỉ có pháp môn rèn luyện thân thể, còn có giải thích về "Đạo", thật sự vô cùng phong phú.



- Chẳng thể trách! Vào thời thượng cổ đã có truyền thuyết Cửu Chuyển Huyền Công là một trong ba ngàn đại đạo Hồng Quân lưu lại, là loại pháp môn duy nhất có sức thuyết phục…



Nhạc Vũ nhíu mày thoáng thể ngộ, liền nhận được ích lợi không nhỏ.



Cách tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công cực kỳ đơn giản, lúc đầu chỉ cần dựa theo lộ tuyến công pháp riêng vận chuyển pháp lực là xong, đương nhiên nếu có chút thiên địa kỳ trân phụ trợ tu hành, hiệu quả càng tốt hơn.



Phương pháp này chú ý chính là tích lũy, tiến hành theo chất lượng, đối với căn cơ vô cùng xem trọng. Tiếp theo chính là bản thân lĩnh ngộ về quy luật thiên đạo, không đạt tới trình độ nhất định đem dung nhập vào trong thân thể huyết mạch bản thân, cũng thật sự khó thành công.



Tỷ như Ngân Linh Tử, tìm hiểu đại lượng thời gian thông đạo, đều dung nhập vào trong bản thân tinh huyết, khiến thân thể pháp lực đều gia tăng gấp bội lần!



Trong lòng thầm tán thưởng, Nhạc Vũ liền bắt đầu đem mấy tin tức này ghi chép lại, đến mặt sau chợt lộ vẻ ngạc nhiên.



Chúc Long kia đã đem toàn bộ thể ngộ cả đời về Cửu Chuyển Huyền Công ghi chép bên trong. Khiến số lượng tin tức bên trong rất lớn, Nhạc Vũ chỉ có thể vội vàng lướt qua, nhưng dù chỉ là bộ phận đơn giản nhất cũng làm cho hắn đạt được ích lợi không nhỏ.



Sau đó đến cuối cùng vẻ mặt Nhạc Vũ chợt ngẩn ra. Hắn cảm giác trong đầu chợt đau đớn, tinh thần cơ hồ tiếp cận hỏng mất.



Trong bản ghi chép tới cuối cùng, ngữ khí đã gần như điên cuồng. Cơ hồ chỉ mười mấy chữ đều dùng hồn niệm lưu lại những từ "không có khả năng" gì đó. Ý niệm cuồng loạn làm người khác thật khó thể thích ứng, mặc dù kéo dài sau mấy vạn năm nhưng đạo hồn niệm kia cũng làm Nhạc Vũ khó thể thừa nhận.
- Lợi hại! Chỉ nói về lực sát thương liền có thể so sánh với Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng mười ba. Bên trong nhiều loại lôi pháp, chỉ sợ sẽ dùng lôi kiếp này làm chủ yếu! Chẳng thể trách hắn lại xưng hô nó là vô thượng thần thông, chứng đạo hỗn nguyên! Hắc! Chẳng lẽ phương pháp này thực sự chứng đạo hỗn nguyên được hay sao?



Trong lòng Nhạc Vũ chợt mừng như điên, tiếp theo cũng âm thầm kinh nghi. Hắn thầm nghĩ muốn thành tựu hỗn nguyên làm sao lại đơn giản đến như vậy?



Lấy trí tuệ của Long tộc kia, cũng chưa từng bổ túc đầy đủ bộ thần thông này có thể thấy được nỗi khó khăn bên trong. Bản thân mình ngày sau cũng chưa chắc có được năng lực như thế, có thể bổ túc xong toàn bộ môn thần thông này.



Chỉ cần còn chưa đạt tới trọn vẹn đầy đủ, đã không được xem là vô thượng thần thông!



Nhạc Vũ lại lấy ra thêm những đồ vật khác, ánh mắt bình tĩnh nhìn Long noãn một lát, tiếp theo vẫy tay mạnh mẽ xé rách không gian, đem Đằng Huyền đang tu hành bên trong Thính Vân Thiên Cung kéo tới trước mắt.



Đi tới tĩnh thất, vẻ mặt Đằng Huyền mờ mịt, vừa nhìn xung quanh, vẻ mặt chợt nghiêm túc, hướng Nhạc Vũ bái lạy.



Nhạc Vũ mỉm cười, cũng không nâng hắn, chỉ thản nhiên hỏi:



- Lần này ta đi ra ngoài, đạt được cơ duyên. Có pháp môn có thể giúp ngươi tiến cấp siêu giai, thẳng vào Thái Ất Chân Tiên cảnh giới. Nhưng phải ngủ say ngàn năm, sinh tử khó liệu, ngươi có bằng lòng hay không?



Đằng Huyền không khỏi ngẩn ra, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc. Đằng Xà bộ tộc cao nhất chỉ có cao giai huyết mạch mà thôi, dù tổ tiên của họ cũng chưa từng bước vào cánh cửa siêu giai. Hắn đạt tới thành tựu như hôm nay tuy chưa chắc thỏa mãn nhưng cũng chỉ đành như thế.



Như thế nào từ miệng chủ nhân chính mình lại có hi vọng thăng cấp siêu giai?



Nhưng trong lòng thoáng nghĩ lại, liền không chút do dự bái xuống, trong miệng nói:



- Đằng Huyền nguyện ý!



Vô luận lời của Nhạc Vũ là thật hay giả, nhưng tín nhiệm của hắn với chủ nhân chưa dao động qua bao giờ.