Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 861 : Cự thủ thần bí
Ngày đăng: 20:51 20/04/20
Nhạc Vũ khẽ cau mày, phi thân lên nhìn chung quanh.
Vừa rồi cũng không phải là trong lòng báo động mà là một loại cảm giác vô cùng dữ dội, đừng nói iếp tục tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công cường hóa thân thể ngay cả chớm nhập định cũng không cách nào hoàn thành.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp loại tình hình như vậy.
- Hay là bản thân quá nóng nảy?
Cưỡng chế sự bực bội trong tâm khảm, Nhạc Vũ lâm vào suy nghĩ sâu xa.
Cái gọi là dục tốc bất đạt sẽ khiến cho đạo tâm cũng xuất hiện vấn đề.
Với tâm trí lo lắng hiện giờ của bản thân nếu tiếp tục tu hành thì chỉ sợ vô ích mà còn xảy ra bất trắc.
Nhạc Vũ dùng pháp lực khẽ chiêu một cái khiến tiên thạch trong đại trận lần lượt bay vào trong tay áo.
Tiếp đó hắn nhìn về phía tây ở chỗ thiên trụ của Bất Chu Sơn đứt gãy.
Đây cũng là khu vực tối tinh hoa của toàn bộ Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên.
Bất quá từ lúc thiên trụ gãy đổ thì nơi đó là nơi tối nguy hiểm nhất trong thế giới này.
- Còn nhớ kết quả tính toán quẻ tượng trước đây là đi về Tây Phương sẽ có lợi, không lẽ là chỗ này?
Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ không chút do dự, hóa thành một đạo độn quang phi độn về hướng tây. Liên tục xuyên thẳng qua mấy chục mảnh vỡ thiên cảnh thì có thể thấy thời gian dần trôi thì không gian vỡ nát ngày càng lợi hại.
Những chỗ Nhạc Vũ trải qua lúc trước thì mỗi mảnh vỡ không gian đều có diện tích tối thiểu tương đương với đại lục Đông Thắng.
Nhưng những mảnh vỡ ở đây nhìn thấy cũng chỉ có diện tích giới hạn chừng ba bốn vạn dặm, vô số kẽ nứt không gian giăng đầy khắp nơi.
Hơn nữa sai lệch thời gian mấy lần tới hơn mười lần biến ảo bất định khiến cho khu vực này càng thêm nguy hiểm.
Nhạc Vũ nhíu mày ngạc nhiên, từ khi hắn dùng Bạch Lộc Già Thiên lệnh để lấy thân phận Uyên Minh thì vẫn cực kỳ cẩn thận, nếu không phải bất đắc dĩ sẽ không bại lộ mấy thần thông, ngay cả Chiến Tuyết dù hắn không cố ý dặn dò nhưng cũng tự giác ở trong Diễn Thiên Châu.
Chuyện nàng chủ động ra ngoài như hôm nay là lần thứ nhất.
Cảnh giác ngắm nhìn bốn phía, Nhạc Vũ cũng không để ý. Mặc dù hắn cực kỳ cẩn thận, bất quá trong chỗ này chỉ cần tu vi dưới Thái Ất Chân Tiên thì khó có thể dấu diếm được linh giác của hắn.
Nhạc Vũ đang định lên tiếng hỏi Chiến Tuyết thì thấy trong mắt nàng lộ ra vẻ mờ mịt hiếm thấy, sau đó hạ xuống đứng trên một bậc đá rót thần lực vào đài đá. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Nhạc Vũ bất giác cười khẽ, thầm nghĩ điều này căn bản vô dụng thì thấy trong nháy mắt đài đá cực lớn chợt xuất ra một tia hồng mang rồi dần dần lay đông, bị Chiến Tuyết cưỡng ép nhổ lên làm lăn xuống vô số cát đá.
Phần chôn sâu phía dưới tối thiểu dài hai vạn trượng, đến khi toàn bộ hình dáng dần triển lộ trước mắt Nhạc Vũ thì giống như một ấn tỷ cực lớn.
Vào lúc ba ngàn trượng cuối cùng sắp được Chiến Tuyết nhổ ra thì Nhạc Vũ theo vô thức được báo động, cảm giác một tia thần lực còn lớn hơn của Chiến Tuyết từ trong tràn lan ra.
Đem Lưỡng cực hàn diễm kính và Nhất Khí Hỗn Nguyên châu cùng Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô tế lên quanh người, trong đầu Nhạc Vũ thoáng hiện linh quang rồi lộ vẻ kinh hãi quát lớn:
- Tuyết Nhi! Nhanh buông thứ này cho ta!
Hắn vừa dứt lời thì lập tức phân ra một điểm Thái Vi Thanh Lương Chân Dịch đánh về đài đá.
Chiến Tuyết ngẩn ra, vẻ mờ mịt trong mắt càng thêm dày đặc, cuối cùng hồi phục thanh tỉnh nhìn qua tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Đúng vào lúc nàng đang muốn thu hồi thần lực thì đài đá bị một cự lực nhấc mạnh lên.
Ở bên dưới là một cánh tay màu đen đang nhẹ nhàng nâng đài đá lên không trung.
Khóe mắt Nhạc Vũ giật giật, kết ra một ấn quyết đem Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô đánh ra một đạo hồng mang ập đến cánh tay kia khiến nó hơi dừng lại một chút nhưng lại nhanh chóng phục hồi.
Một kích Tán Phách Thần Quang có thể khiến Thái Ất Chân Tiên vẫn lạc dường như hoàn toàn vô dụng!