Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 912 : Tam giới chấn động
Ngày đăng: 20:51 20/04/20
Kiếm sáng lóng lánh, tước bay vô số đá vụn trên tế thai, ngay sau đó bị Nhạc Vũ dùng pháp lực bao vây ném ra xa ngoài mấy ngàn dặm.
Xu thế linh lực cả Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận cũng theo những khắc ngấn vừa tước ra lập tức đại biến.
Lẽ ra mọi người trên không trung hẳn càng thêm vô cùng kinh ngạc, ra tay ngăn cản. Nhưng vào lúc này kể cả Diễm Linh bên trong, tất cả mọi người hoàn toàn vắng lặng, sững sờ ngay giữa không trung.
Mặc dù là tu vi thấp như Dương Nghệ cũng có thể lờ mờ phân biệt khí tức tòa đại trận này biến thành nồng dày cực lớn, tuy không phải là tinh trận nhưng mơ hồ hô ứng cùng phương bắt Huyền Vũ Thất Tinh.
Linh trận mạnh mẽ tới mức độ không gì so sánh nổi.
- Điều này sao có thể? Đây không phải phù trận, mà là linh mạch! Người này không ngờ ở ngay trên núi lại chế tạo ra thêm mười linh mạch thủy hệ…
Nguyệt Sơn chân nhân giật nảy mình thì thào tự nói, bộ dạng như điên cuồng. Nhưng khi trong miệng hắn vừa có kết luận thì cũng tự lắc mạnh đầu:
- Không đúng! Không đúng! Đây không phải linh mạch mới đúng! Những phù triện này mặc dù không có kết cấu, nhưng vì sao sau khi liên thông lại cho thấy được thiên địa đại đạo? Chẳng lẽ mượn dùng lực lượng linh mạch duy trì tòa đại trận này. Đáng chết! Đây rốt cuộc là đồ vật quỷ quái gì?
Khống Vân Phong vẫn đang run rẩy dữ dội, bên trong núi đang có những dòng suối đang liên tiếp khai thông.
Ngay sau đó dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, ầm ầm cất cao, hướng phía trước dâng lên. Vô số bùn cát núi đá đều không ngừng ngã nhào xuống, trong chớp mắt đã cất cao hơn mấy vạn trượng, cơ hồ tăng lên tới hơn sáu mươi vạn trượng.
Cực Hoán thấy thế, không khỏi lớn tiếng cười to:
- Triều Thác a Triều Thác! Đây là giả thần giả quỷ mà ngươi nói đó sao? Mù con mắt chó của ngươi! Thủy Vân Tông bí truyền phương pháp làm sao hạng người như ngươi có thể hiểu được?
Trên bầu trời vang lên một tiếng sấm nổ, truyền ra tiếng hừ lạnh buồn bực, Diễm Linh bên kia sắc mặt cũng khó xem tới cực hạn.
Những lời này của Cực Hoán mặc dù là quát mắng Triều Thác, nhưng cũng đồng dạng quét cả hắn đi vào. Nói Triều Thác mù mắt chó, chẳng phải cũng nói Diễm Linh hắn cũng là người có mắt không tròng?
Cực Hoán lại vô cùng sảng khoái, buồn bực trong lồng ngực cơ hồ đã biến mất hư không. Lúc này hắn cũng không cần đắc tội mấy người này, chỉ cười lạnh nhìn Nguyệt Sơn nói:
- Không biết Nguyệt Sơn đạo hữu có nhìn ra được cách thức gì không? Có cần tông môn ta dâng Thủy Vân kiếm cho đạo hữu của ngươi không?
Trong lòng của hắn chợt hoảng sợ càng thêm khó thể tự chủ, thật không biết thủ đoạn kinh thiên bực này rốt cục Uyên Minh đã học được từ chỗ nào.
Hắn chỉ lờ mờ nhìn ra vô luận là kiếm thế hay ấn pháp kia đều có mang theo dấu vết Thủy Vân Tông mãnh liệt.
Phảng phất như dựa theo đạo pháp bí truyền của Thủy Vân Tông, còn có ba mươi hai thức Thủy Vân kiếm quyết thôi diễn mà thành.
Phán đoán trong lòng hắn mơ hồ có chút dao động, lại tăng thêm vài phần chờ mong, với tài cán của Uyên Minh chưa chắc sẽ thua trong tay Triều Thác.
Hai mặt đông nam toàn bộ linh mạch thủy hệ đều bị dẫn dắt tới, không chỉ làm độ dày linh lực Khống Vân Phong tăng thêm mười lần, đối với Thiên Thủy quốc hôm nay, toàn bộ sông ngòi khắp nơi cùng lực khống chế vân khí đều tăng lên ước chừng gấp bội lần!
Hơn nữa có thêm mười sáu viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu, thêm hai người hợp lực cũng không chỉ tăng thêm gấp bội thực lực.
Dương Nghệ ngây người thất thần, phảng phất như nghĩ đến chuyện gì thật đáng sợ, vẻ mặt như biến thành tro tàn, trong mắt nhìn Nhạc Vũ lại lộ ra vài phần hận ý.
Cực Hoán nhìn thấy phản ứng của hắn, trong lòng cười lạnh không hề có chút thương hại nào.
Hôm nay chỉ cần Uyên Minh vãn hồi xu hướng suy tàn trong cuộc tranh đấu khống mưa, tình hình của Thủy Vân Tông sẽ hoàn toàn khác hẳn.
Lời nói của Dương Nghệ nhất định do trưởng bối của hắn bày mưu đặt kế. Nhưng có thể biết được phụ thân hắn cũng sẽ không thừa nhận điều này. Một khi Thủy Vân Tông hỏi tội, kẻ này nhất định là người đầu tiên bị ném đi ra gánh thay, bình ổn lửa giận của Thủy Vân Tông.
Nhạc Vũ vẫn không ngừng tay, lại nhìn qua phương bắc, vung lên một mảnh kiếm quang, tiếp tục quát:
- Bắc phương chủ thủy, Huyền Vũ chân hình, tọa trấn nơi đây!
Trong miệng quát từng tiếng vang dội, ngay khi hắn vừa thốt ra, trong tinh không vô tận phía bắc lại rõ ràng lóe lên một đoàn hắc lam quang hoa, chiếu xuống trên quy xà đồ án dưới chân Nhạc Vũ.
Xa xa dưới mặt đất cũng đồng dạng xuất hiện mười đạo thủy lam cường quang lan tràn mà đến, cả ngọn núi lại ầm ầm cất cao.
Mọi người trên không trung khiếp sợ chết lặng. Giờ khắc này, tam giới chấn động!