Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 913 : Huyền Vũ trận thành
Ngày đăng: 20:51 20/04/20
Bên trên ba mươi ba thiên cảnh, giờ phút này cơ hồ toàn bộ tu sĩ đang tu hành vẻ mặt mang theo hồ nghi mở mắt ra, nhìn khắp xung quanh xa xa.
Vừa rồi thiên cảnh chấn động, tuy thật nhỏ nhưng chỉ cần tu vi trên Ngọc Tiên cảnh đều có thể cảm giác được rõ ràng.
Nhất thời bọn họ đều cùng kinh nghi, cũng không biết bên trong thiên cảnh rốt cục đã xảy ra biến cố gì.
Cùng một thời gian, ở trên tầng cao nhất, nơi Diệu Pháp Đại La Thiên, bên trong tòa thành trì cực kỳ khổng lồ, bên trong một tòa đại điện kim bích huy hoàng, một trung niên đầu đội thập nhị lương lưu miện, mặc áo gấm màu tím, trước ngực thêu đồ án nhật nguyệt tinh thần, vẻ mặt khẽ động, đôi mắt phương nhắm chặt bỗng dưng mở ra, nhìn xuống dưới chân. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Trên kim sắc sàn nhà điểm xuyết vô số ngân bạch tinh sa rõ ràng tự phát tạo ra một đoàn vân khí, xuyên thủng qua hàng rào thiên cảnh, chiếu xuống thế giới bên dưới.
Trong lúc mơ hồ có thể thấy được một ngọn núi cực lớn đang rõ ràng dâng lên, tựa như một thanh cự thương vô cùng lợi hại sắc bén đang đâm thẳng bầu trời!
Trung niên áo gấm thoáng nhíu mày, sau đó lại lộ ra vài phần tò mò:
- Thủ đoạn thật tinh kỳ, dẫn tứ phương thủy linh tụ vào một ngọn núi. Bên trong thế giới này khi nào toát ra một kỳ tài như thế? Xem tình hình này, chẳng lẽ có người đang chuẩn bị đấu pháp?
Ở bên cạnh hắn là một bạch y lão giả, râu tóc bạc trắng, trong tay cầm phất trần, trên mặt tràn đầy vết sẹo như đao khắc.
Giờ phút này nghe hắn nói vậy, cũng nhìn xuống dưới, lông mày trắng thoáng cau lại:
- Kẻ này sử dụng phương pháp bất quá chỉ là chút trụ cột đạo phụ thủy hệ mà thôi, chỉ thoáng biến đổi. Tiêu chuẩn không cao hơn trận đạo tông sư Ngọc Tiên đỉnh phong, nhưng kết cấu cũng thật đáng ngạc nhiên. Quả nhiên là kỳ tư diệu tưởng, sáng tạo điều mà người khác chưa nghĩ tới, thành một đường riêng, thật làm kẻ khác phải than thở sợ hãi…
Nói tới đây bạch y lão giả lại suy ngẫm chốc lát, mới mở miệng nói tiếp:
- Xem nơi đây xác nhận là Nam Chiêm Bộ Châu, là địa giới Thiên Thủy quốc. Gần đây ta nghe nói La Linh Tông mời đến hậu nhân của Ngu Cương, muốn cùng Thủy Vân Tông tranh tài cao thấp, làm cuộc đấu mây mưa. Xem tình hình này, phải là người của Thủy Vân Tông đăng đàn tế pháp. Nhưng gương mặt của tu sĩ kia có chút xa lạ, ta lại chưa từng nghe nói qua dao hào. Thật không biết Thủy Vân Tông từ khi nào xuất hiện anh tài như thế!
- Thủy Vân Tông? Đó chính là một trong những truyền thừa của Hồng Vân nhất mạch?
Trung niên áo gấm giật mình, làm bức rèm che trên mũ cũng nhẹ nhàng lay động, trong hai mắt hắn thấu hiện tinh mang:
Công dục thiện kỳ sự, tất tiên lợi kỳ khí. Kẻ trước mắt cơ hồ đem điểm này làm được tới cực hạn.
Cả Khống Vân sơn cơ hồ đã biến thành một món linh bảo, thậm chí ở trình độ nào đó còn đáng sợ hơn cả linh bảo.
Nhưng chỉ cần đại trận gia trì vẫn còn dưới tu vi Thái Ất Chân Tiên cảnh, như vậy hắn vẫn còn có thể thừa nhận được.
Cuộc tranh đấu mây mưa tuy Thủy Vân Tông thua chín thành, nhưng bằng vào thủ đoạn này tăng thêm mặt mũi cũng chưa chắc không thể xoay chuyển tình hình.
Trong đầu bỗng dưng hiện lên bóng người, chân mày Nguyệt Sơn không khỏi cau chặt lại, ánh mắt nhìn vào thanh niên tu sĩ dưới tế thai không khỏi càng sắc bén như đao.
Ngay sau đó, liền thấy trường kiếm trong tay Nhạc Vũ lại vung lên, chỉ xuống chân núi:
- Phàm là vạn hồ vạn sông trong Thiên Thủy cảnh nội, nghe ta hiệu lệnh…
Từng tiếng quát vang rền, lan truyền khắp mặt đất.
Sắc mặt Nguyệt Sơn biến đổi, vội dùng hồn thức cảm giác. Chỉ cảm thấy Khống Vân sơn duỗi ra vô số những phù triện li ti hướng ra bên ngoài điên cuồng lan tràn, vào lúc này đây đều duỗi tới toàn bộ lãnh thổ Thiên Thủy quốc, toàn bộ sông ngòi khắp nơi.
Ngay sau đó trên bầu trời nổi lên cuồng phong kịch liệt không chút báo trước, mây mù ngưng tụ trên đỉnh Khống Vân Phong bị phá mở, chỉ thấy mấy ngàn phong trùy như mưa to thẳng giáng xuống, oanh kích lên cả ngọn núi.
Nhạc Vũ lại ngửa đầu nhìn lên trời cao, trong mắt tràn đầy ý trào phúng:
- Cuối cùng không nhịn được sao? Nếu như phân thần của ngươi đã đến đây, vậy không cho phép ngươi trở về!
Dưới chân giẫm mạnh, cả Khống Vân Phong nổi lên một Huyền Vũ Chân Hình cực lớn, Sương Thạch kiếm mang theo kiếm quang xanh thẳm chém thẳng lên không trung, vô cùng kinh diễm, liền giống như đến từ thiên ngoại, thoáng lướt nhanh qua.
Mà trên bầu trời cũng đồng thời truyền ra tiếng hét bi thảm thê lương.