Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 965 : Ngoại ưu nội hoạn

Ngày đăng: 20:52 20/04/20




Ngao Tuệ nhìn thoáng qua bốn phía, trầm mặc một lát, mới lắc đầu nói:



- Ta xem những người này tựa hồ không phải đệ tử của La Linh tông.



Nhạc Vũ nhếch miệng, đâu chỉ không phải là đệ tử của La Linh tông mà thôi, những tu sĩ này căn bản xuất từ trong Thiên Thủy quốc.



Tuy không phải là đệ tử của Hoa Diễm Tông cùng Cửu Linh tông nhưng lại rất có liên quan đến vương thất.



Huống chi linh mạch bậc này theo lệ cũ sẽ do đệ tử tam tông trông giữ nhưng xem bộ dạng những người này không hề kiêng nể, hơn nữa thần niệm của hắn quét tới 500 vạn trượng cũng không phát giác ra bóng dáng của đệ tử Cửu Linh tông.



Nhạc Vũ phất tay, liên tục đánh ra mấy ngàn viên tiên thạch vùi sâu vào tầng đất liên kết nhất thể với pháp trận dưới đáy hồ nhưng hết sức kín đáo.



Ngao Tuệ hiểu ý cười cười, tất nhiên biết Nhạc Vũ động tay động chân như vậy chẳng những khiến cho đại trận này không có tác dụng mà khi đấu pháp sẽ có hiệu quả ngược lại.



Trong lòng nàng thất kinh, Nhạc Vũ có được bản chép tay Hà Đồ Lạc Thư mới chỉ mấy tháng nhưng lực tính toán đã đại tăng.



Một tòa linh trận quy mô trung đẳng chỉ cần dùng một lát đã có thể tìm được cách phá giải.



Bố trí thỏa đáng, Nhạc Vũ cũng không để ý tới mấy kẻ bày trận mà phi độn tới một linh mạch thủy hệ khác.



Qua hơn mười linh mạch, ánh mắt Ngao Tuệ càng phát quái dị:



- Hoạn bên ngoài, lo bên trong, phu quân thật rất không dễ dàng . Trong Thiên Thủy quốc ngoại trừ Hoa Diễm Tông còn có chút rụt rè, đám người còn lại ai cũng mong Thủy Vân tông ngã xuống. Chỉ sợ ngày sau còn có dây dưa, duy trì thân phận này phiền toái như thế thì cần gì phải lưu luyến?



Nhạc Vũ khẽ thở dài, hắn đã sớm hối hận. Nếu không phải là còn thiếu nợ nhân quả Thủy Vân tông, hơn nữa ngọn nguồn tai họa là do mình thì đã sớm bứt ra rời đi.



Còn thêm lời ủy thác của Tử Vân đạo nhân nên hắn càng không muốn làm trái.



Tuy hắn vẫn không muốn quan hệ với Thủy Vân tông nhưng bất tri bất giác đã cột vào cùng một chỗ.



Cục diện trước mắt dù khó khăn nhưng cũng chỉ biết ngênh đón.



Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ tiện tay vung thanh Sương Thạch Kiếm trong tay, trên mặt thoáng vẻ trêu chọc hiếm thấy ròi cười nói: - Thật có chút phiền toái, bất quá chuyện vẫn có tương lai, Thủy Vân tông cũng không phải không có sinh cơ. Nương tử, để xem phu quân ta phúc vũ phiên vân.




Nói xong những lời này, Cực Hoán si ngốc nhìn phía Thủy Vân Phong, cũng không biết suy nghĩ cái gì hồi lâu mới cười thảm:



- Năm đó lúc sư tôn vẫn lạc thì Cực Hoán ta từng có huyết thệ sẽ làm vinh dự đạo thống của lão nhân gia. Không ngờ đến cuối cùng lại gần như rơi vào cảnh diệt tông, cả đời xấu hổ khi gặp lại ngài. Uyên Minh ngươi là hảo hài tử, không cần chôn cùng Thủy Vân tông ta. Nếu là thật sự không cách nào hãy tự mình đào thoát đến Vạn Thọ sơn tìm Trấn Nguyên Đại Tiên phù hộ. Coi như là lưu lại cho Thủy Vân nhất mạch một tuyến sinh cơ!



Lão nhân kia phảng phất giống như giao phó cho Nhạc Vũ một phen rồi cũng không để hắn lên tiếng vội vàng phi độn ly khai.



Nhạc Vũ đứng sững một hồi rồi cũng không lên tiếng gọi Cực Hoán lại, nếu nói hắn có tự tin lấy thực lực ngọc tiên vượt qua mấy vị Thái Ất Chân Tiên hợp lực thì dù sao Cực Hoán cũng không tin.



- Vạn Thọ sơn, Trấn Nguyên Đại Tiên sao?



Trong lòng Nhạc Vũ khẽ động, tiếp đó lại khẽ lắc đầu, mượn cơ hội này tiến vào đó quả thậ có cơ hội lấy được quả nhân sâm nhưng lại không hợp với tính cách của hắn.



Bản thân gây phiền toái, tự mình giải quyết, vào kiếp trước hắn vốn ghét cay ghét đắng chuyện vứt bỏ đồng đội, kiếp này cũng đồng dạng.



Tiếp đó hắn nhìn sang bốn viên lam châu trong tay, không chút do dự đem tế luyện rồi đánh vào Huyền Vũ Thiên Nguyên đại trận nhưng không thôi động sinh ra linh mạch thủy hệ mà chỉ định ở trong trận.



- Đáng tiếc, chỉ có hai mươi tám viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu.



Nếu đủ ba mươi sáu viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu thì sẽ tiến nhất giai, thành Tam phẩm Tiên Thiên linh bảo nhưng hiện giờ còn thiếu tám viên.



Bất quá Nhạc Vũ cũng không có hi vọng, linh vật như vậy không phải cứ muốn là tìm được.



Bị Cực Hoán không lý do quấy nhiễu một phen, Nhạc Vũ nhất thời cũng không còn tâm tư tìm hiểu pháp tắc thời không, mượn thủy linh lực nơi đây tham ngộ Thủy Vân tứ kiếm nhưng chưa kịp bắt đầu thì đằng xa đã có một đạo phi phù truyền tin bay đến.



Nhạc Vũ nhướng mày tiếp lấy thì là mấy lời thăm hỏi của hai đồ đệ mà hắn cơ hồ quên lãng.



Nhạc Vũ cười nhẹ, từ đây có thể thấy bên trong Thủy Vân tông lúc này loạn ra sao, hắn cũng không để ý hủy đi hai đạo phù.



Sau một khắc, bên dưới Huyền Vũ Thiên Nguyên trận phát ra một tiếng ngân nhẹ.



Nhạc Vũ nheo mắt, biết Triều Thác cuối cùng đã động thủ.