Quấn Lấy Không Buông

Chương 68 :

Ngày đăng: 08:54 19/04/20


— Này thì đối địch!



— Này thì thuê sát thủ này!



Đây có lẽ là thời gian yên bình đầu tiên ở trên mạng từ trước đến giỡ, đã mấy phút trôi qua rồi mà trên mạng vẫn yên lặng bất thường.



Trong đó cũng có cả ba người bọn Hoa Trạch vừa bị Nguyên soái nhà mình làm cho hốt hoảng nói chi là mấy người chưa từng ngờ tới.



Đội hộ vệ sau khi chứng kiến hết thảy đều hóa đá thành những tượng chiến binh đất đứng yên tại chỗ... Trong chốc lát, cả thế giới chỉ còn lại tiếng gió thổi xào xạt.



- - Cuộc đời đang đùa với bọn họ.



- - Thật là đáng sợ.



...



Tinh Nhan không thèm quan tâm đến bọn họ.



Đây chỉ là chiêu dụ rắn ra khỏi hang của bọn cô, mọi chuyện đều là giả, dáng vẻ lung lay sắp ngã của cô cũng giả nốt.



Chuyện lúc trước ở trên mạng chuyển biến quá nhanh nên rất bất thường, lần này do Djar bị theo dõi chặt chẽ cho nên xuất hiện vài tình huống không hề có trong nguyên tác, nhưng Djar đối với Đế Quốc là chấp niệm thì sao có thể bỏ qua được.



Thủ đoạn ly gián trên mạng quá tự nhiên, nhưng không có bức tường nào mà không lọt gió, sau khi điều tra kỹ lưỡng thì phát hiện ra đúng là Djar chủ mưu phía sau.



Sau khi biết Djar là kẻ đứng sau, Tinh Nhan bắt đầu liên lạc với Hoa Trạch để bày mưu, quyết định tương kế tựu kế, dựa vào kế hoạch của Djar mà tiến hành phản công.



Bọn họ cũng cần phải dọn sạch "sâu mọt" của Đế Quốc, nhân cơ hội này làm một mẻ hốt trọn ổ.



Những năm gần đây, Nữ hoàng và quân đội luôn nhất trí đối ngoại, không có ngoại xâm thì đấu đá nhau, hơn nữa... hai người bọn họ rốt cục đấu đá hay là thả thính nhau... thì khó mà nói được.



Hoa Trạch suy nghĩ thế rồi đồng ý.



Nhưng bọn họ không tính trước được Lam Vực lại tỉnh vào lúc này, hơn nữa còn ra tay mạnh như thế.



"Đừng lo, em không sao hết."



Trong lòng Tinh Nhan xuất hiện tình cảm khó nói, cô chỉ đành lặp lại với anh, dịu dàng dỗ dành anh, "Em không sao, không có gì hết, anh đừng lo..."



Thái độ vô cùng kiên nhẫn.



Là cô không tốt, khiến anh lo lắng.



"Có thật là không có gì không?" Giọng người đàn ông khàn đi.



"Thật mà." Cô tì vào trán anh, dịu dàng nói, "Anh nhìn đi, em rất tốt mà."



Lúc này người đàn ông mới dần bình tĩnh lại, anh nhắm mắt hít một hơi sâu, nắm chặt tay cô đi về phía đội hộ vệ.



Anh nhìn người đứng đầu, sự điên cuồng nơi đáy mắt vẫn còn chưa biến mất, "Nói rõ mọi chuyện cho tôi."



Người bị anh trừng mắt cảm thấy sóng lưng lạnh toát, một hồi sau mới lấy lại tinh thần, chỉ còn lại sự sợ hãi ngập tràn trong lòng.



"Lúc ấy, bệ hạ..."



Tinh Nhan không ngăn anh lại, mặc cho hộ vệ kể hết mọi chuyện, người đàn ông không nói gì, dù đi đâu cũng nắm chặt tay đi cạnh Nữ hoàng với dáng vẻ giống y đúc mọi khi đi họp.



A ha ha.



Dòng sông mộng mơ: A ha ha! Tôi ăn hơi nhiều, đi ngủ cái đã.



- - Ngủ thôi chứ đừng nằm mơ nhé.



Đầu gà con: A, đúng là nắng hơi gắt rồi đấy.


"Quân đoàn 24 đưa vật liệu đến căn cứ Kid..."



"Quân đoàn 6 sẵn sàng đợi lệnh..."



Nếu anh đoán không lầm, Djar nhất định sẽ truyền lời về Liên Bang, quân đội bên đó chắn chắn đang ẩn núp đâu đó, sau khi kết hợp với tin nhận được trước đó...



Từng mệnh lệnh được truyền xuống, Đế Quốc như một cái máy khổng lồ, yên lặng bắt đầu chuyển động.



...



Lúc Lam Vực đuổi đến chỗ Djar, anh phá cửa mà vào, nhìn Djar kinh ngạc nhìn mình, anh nhíu mày đưa tay chộp lấy.



"Bịch" một tiếng, Djar vỡ thành từng mảnh chỉ còn sót lại hai bộ đồ.



Chu Chính cúi đầu nhận lỗi, "Xin lỗi Nguyên soái, là lỗi của chúng tôi."



Lam Vực phất tay, "Không sao."



Anh lời ít mà ý nhiều nói, "Ba ngày, không nên cưỡng cầu."



Liên Bang và Đế Quốc khai chiến đã là chuyện đương nhiên, lúc này tìm cách đánh Liên Bang trở tay không kịp mới là chuyện quan trọng, Djar cũng không còn ảnh hưởng đối với tình thế hiện nay.



Không đáng lãng phí binh lực và thời gian tìm anh ta.



"Dạ rõ!" Chu Chính đáp lại.



Sau đó trong lúc dân mạng còn đang đắm chìm trong tin tức hôm nay thì có người phát hiện bến cảng bị phong tỏa trong yên lặng.



Dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng những cán bộ cấp cao vẫn rất tin tưởng Nữ hoàng và Nguyên soái, nên bọn họ không hề kinh hoảng, chỉ suy đoán xem đó là chuyện gì.



Lam Vực không dài dòng, lấy thân phân là Nguyên soái Đế Quốc tổ chức hội nghị cấp cao.



...



Sáu giờ chiều.



Tại hoàng cung.



Từng người từng người ăn mặc trang trọng nối đuôi nhau tiến vào.



Nhìn kỹ sẽ thấy lần này chỗ ngồi còn trống rất nhiều.



Không phải là quân đội, những người bên quân đội bị điều tra đã được thả ra, vẫn ngồi vị trí như cũ, hôm nay lại thiếu đi vài lão nhân của nghị viện, hành động mạnh mẽ đợt này đã lọc ra phần lớn người của nghị viện.



Những người còn lại giờ đây chỉ dám cụp đuôi giảm bớt sự tồn tại bản thân.



Phe quân đội và phe Nữ hoàng trầm mặc ngồi nhìn nhau.



Bầu không khí trở nên đầy xấu hổ.



"Ha ha, ha ha, mấy ông cùng tới hả."



"Ha ha, tới từ sớm rồi."



Hai bên nhìn nhau, chào hỏi vài câu rồi lại rơi vào trầm mặc.



Hai phe đánh nhau đầu rơi máu chảy, kết quả lão đại hai bên lại yêu nhau.



...Cái mợ gì thế...



***



Chắc là tuần này sẽ kết thúc Thế giới này ^^