Quấn Lấy Không Buông

Chương 69 :

Ngày đăng: 08:54 19/04/20


Bầu không khí trong phòng hợp cũng không ảnh hưởng đến căn phòng bên đây.



Người đàn ông gọi Tinh Nhan dậy.



Dù muốn để cô ngủ thêm một lát, mọi chuyện anh vẫn có thể chống đỡ, nhưng lí trí mách bảo anh rằng, Nhan Nhan không thích làm chim hoàng yến.



Cô thích bay lượn, anh sẽ bảo vệ cô thật tốt.



Chỉ cần cô quay đầu lại sẽ thấy anh luôn ở phía sau cô.



Tinh Nhan tỉnh, cô ngáp một cái rồi lười nhác vươn tay, "Em muốn đi rửa mặt."



Rõ ràng là dáng vẻ không muốn tự mình làm.



Người đàn ông nhìn dáng vẻ vô cùng tự nhiên của cô, tình cảm dịu dàng tràn ra khắp cõi lòng, anh nhẹ nhàng ôm cô đi vào phòng tắm.



Lấy khăn sạch lau mặt cho cô.



Sau khi Tinh Nhan tỉnh táo hẳn, cô rướn người lên hôn anh một cái rồi quay sang lấy bàn chải đánh răng, "Cười lên đẹp trai quá đi."



Nguyên soái đại nhân ngẩn người, anh ngẩng đầu nhìn vào gương trước mặt.



... Cười?



Trong gương, gương mặt người đàn ông vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng vẻ mặt mang theo sự vui vẻ, làm mềm đi những đường cong lạnh lẽo của anh, ánh mắt nhìn cô gái trước mặt chứa đựng sự dịu dàng, ôn nhu chưa từng có.



Dáng vẻ không còn giống như xưa.



"Lam Vực, chải đầu cho em." Tinh Nhan cúi đầu xuống xúc miệng.



Anh chưa kịp hoàn hồn đã thấy mình vô cùng tự nhiên vuốt sợi tóc lòa xòa phía trước ra sau giúp cô.



Anh mỉm cười, lấy lại tinh thần.



Ánh mắt dịu dàng, anh cầm lấy cây lược nhẹ nhàng chải tóc giúp cô, yêu thương chải từ đỉnh đầu xuống đuôi tóc.



Một chải chải đến đuôi tóc, tóc bạc còn cử án tề mi.



Ở trong gương, cô gái đánh răng với gương mặt rạng rỡ, người đàn ông đứng sau cô dịu dàng chải tóc cho cô.



...



Ở phòng họp bên này.



Cả đám người bên trong như đang ngồi bàn chông, không biết phải nói cái gì, cả phòng đều chìm vào im lặng.



Liên tiếp có người len lét nhìn ra ngoài cửa, vẻ mặt cố gắng duy trì nụ cười, hi vọng có người xuất hiện đánh vỡ bầu không khí kỳ lạ này.



Một phút, hai phút...



Mọi người ai nấy đều cảm thấy một ngày mà lại dài như một năm.



Rất lâu rất lâu sau, cửa phòng họp cuối cùng cũng được mở ra.



Ánh nắng từ bên ngoài chiếu vào.



Mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.



Nhưng khi ngẩng đầu nhìn người bước vào, hơi thở bỗng chốc ngừng lại.



Bầu không khí lại một lần nữa rơi vào trầm mặc, sự xấu hổ hiện ra vô cùng rõ ràng.



... Nắm... nắm tay ư.



... A ha ha ha...



Dù đã biết hai người yêu nhau, nhưng tận mắt nhìn thấy kẻ thù chỉ hận không thể đánh chết đối phương trước kia... giờ đây lại thân mật quyến luyến như thế... đúng là cảm giác như thế giới quan hoàn toàn sụp đổ.
Chu Chính mỉm cười, tình yêu làm con người ta trở nên dịu dàng hơn, cũng khiến con người ta mạnh mẽ hơn.



Mạnh mẽ đến độ không ai chống đỡ, mạnh mẽ đến độ đánh đâu thắng đó.



...



Đêm khuya.



Quân đoàn số 3 của Đế Quốc tập kích Marvel, Đế Quốc thắng.



Mười ngày sau,



Trận Thales, Đế Quốc thắng.



Sau đó, Liên Bang tấn công Đế Quốc, trừ Ska thủ ở bên ngoài, toàn bộ bị đánh tan tác, lực lượng của Liên Bang tiêu hao hơn phân nửa, bắt đầu tiêu chí phản công Đế Quốc.



Một tháng sau,



Liên Bang, phòng tuyến Long Tháp Tinh, Đế Quốc thắng!



Hai mươi ngày sau.



Chiến dịch phòng tuyến thứ ba của Liên Bang, Đế Quốc thắng!



Tin tức chiến thắng của Đế Quốc liên tục truyền về, dân chúng nhảy cẫng hoan hô ăn mừng.



Tinh Nhan nghe quản gia báo lại Djar đã tử trận trong trận Huescar lại bình tĩnh bất ngờ.



Cô cong môi, từ đáy lòng cảm thấy thật vui vì thắng lợi của Đế Quốc và kiêu ngạo.



Quản gia nhìn vẻ mặt của cô mà ê răng.



Gìa rồi, nên dễ bị chói mắt.



...



Ngày thứ mười ngày của tháng thứ hai.



Đội quân của Đế Quốc tiếp cận phòng tuyến số hai của Liên Bang, bắt đầu giằng co.



Cùng ngày hôm đó.



Đội quân thứ nhất của Đế Quốc ẩn thân đã lâu trên chiến trường do Nguyên soái Lam Vực dẫn đầu đột nhiên xuất hiện bên trong phòng tuyến thứ hai của Liên Bang, tấn công cả trong lẫn ngoài.



... Đế Quốc thắng!



Ngày hôm sau, Liên Bang cầu hòa.



Nguyên soái Lam Vực lạnh lùng xé bỏ thư cầu hòa, trực tiếp dẫn quân đánh thẳng vào Liên Bang.



Tháng thứ ba.



Thủ tướng Liên Bang đệ thư cầu hòa, lần đầu tiên trong lịch sử, Đế Quốc được thống nhất.



***



Ngày 13 tháng 9 năm 286 Đế Quốc.



Bến cảng Tinh Tế.



Người đàn ông vừa xuống phi thuyền đã nhanh chân bước về phía người đang mỉm cười kia.



***



Còn một ngoại truyện "vạch mặt" Lam Vực nữa là kết thúc rồi.