Quấn Lấy Không Buông

Chương 88 :

Ngày đăng: 08:55 19/04/20


Suýt nữa thôi.



Nếu anh đến chậm, cô...



Cố Dụ thầm cảm thấy may mắn, cứ nghĩ lại mà thấy sợ, lập tức nhìn về 3 con Zombie kia tràn đầy sát ý...



Tinh Nhan bị che chở ở phía sau, "..."



Nhưng trong mắt 3 đứa con Zombie của Tinh Nhan lại khác hẳn.



Tụi nó vừa lấy lại tinh thần thì lập tức gào lên, sát khí nổi lên bốn phía.



Lại thêm một tên dám cướp mẹ bọn ta!



Trả mẹ lại cho bọn ta!



Thấy hai bên sắp đánh nhau, Tinh Nhan im lặng, chọt chọt eo người đàn ông trước mặt, nở nụ cười đầy ngọt ngào với anh.



Cơ thể anh căng cứng, lạnh lùng nhìn ba con Zombie đằng trước, anh bắt lấy tay cô vuốt ve trấn an.



Ba con này có vẻ đã lên cấp 4, anh không thể phân tâm được.



Lát hồi phải nghĩ cách đưa cô ra ngoài trước, sau đó...



Bầu không khí vô cùng căng thẳng.



Tinh Nhan nghĩ nghĩ, tiếng gào phát ra từ cổ họng.



- -- Là ba đó.



...



Âm thanh này...



Nghe tiếng gào từ phía sau truyền đến, gương mặt người đàn ông cứng đờ, anh thấy như sét đánh ngang tai, mọi suy nghĩ trong đầu đều tan biến mất. Cố Dụ chậm chạp quay đầu lại.



"..."



Làn da tím xanh, nụ cười kỳ quái.



Rất rõ ràng.



Chính mắt anh nhìn thấy.



Không, không, không, đây không phải là trọng điểm.



Trọng điểm là... Zombie.



Còn...



Ba con gì???



Tâm trạng Cố Dụ bây giờ vô cùng phức tạp.



Cực kỳ phức tạp.



Cực kỳ cực kỳ phức tạp.



Nhìn nụ cười ngọt ngào của cô lại càng phức tạp hơn.



Anh cứ có cảm giác như cô đang xem anh diễn trò, đây là ảo giác ư?



Cố Dụ nghe hiểu tất cả những gì cô nói, nhưng anh thà không hiểu còn hơn. Một lát sau, anh nhéo nhéo tay cô hỏi nhỏ, "Chuyện gì thế em?"



Anh buông bỏ cảnh giác, hoàn toàn không nghĩ Tinh Nhan - Zombie cao cấp có đang gài bẫy anh hay không.



Tâm trạng Tinh Nhan có vẻ rất tốt, cô nhìn tay anh, mười ngón tay đan vào nhau. Sau đó, cô vẫy vẫy tay với ba con Zombie kia.



- - Đến đây nào.




Là nó xử lý tên Zombie kia đó!



Tinh Nhan vuốt đầu nó để khích lệ, "Tiểu Tứ giỏi quá!"



Một đứa khác không vui.



Lúc nãy chính hai đứa cùng đi tìm, hắn cũng bắt được tên kia, sao lại không khen nó! Nó cũng muốn được mẹ khen!



Thực tế, nếu Cố Dụ nhìn kỹ không chừng có thể nhìn ra con Zombie này vừa nãy đã xuất hiện trước mặt anh.



Nhưng anh không muốn nhớ lại, anh bây giờ không còn tâm trạng nào hết.



Đau đầu quá đi.



Hình như anh đã biết vì sao ba đứa kia là Tiểu Ngũ, Tiểu Lục, Tiểu Thất rồi...



Bởi vì còn có A Đại, A Nhị, A Tam, A Tứ nữa.



...Vất vả lắm mới thuyết phục được bản thân mình có con trai, không những con trai đã lớn khôn, mà bây giờ lại nhận thêm một tin mới.



Anh không chỉ có 3 đứa con, mà tới 7 đứa lận!



Cố Dụ:...



Ngày hôm nay, không có cái ôm chặt chẽ, nụ hôn đầy kích động như trong tưởng tượng.



... Mà chỉ có hàng loạt tin dữ ùn ùn kéo đến.



***



Sau khi xử lý ổn thỏa mọi chuyện.



Cố Dụ hỏi ý Tinh Nhan xong thì quyết định dẫn cô đến căn biệt thự khác của anh ở ngoại ô.



Khu biệt thự chiếm diện tích không hề nhỏ, không gian thoáng đãng, thiết bị được lắp đặt đầy đủ, ít nhất những máy móc được vận hành bằng năng lượng mặt trời vẫn còn sử dụng được.



Anh biết rõ, nếu dẫn cô về, thứ nhận được chắn chắn không phải là lời chúc phúc mà chính là sự tấn công của mọi người.



Không có một căn cứ nào có thể tiếp nhận một Zombie.



Anh có thể mang cô giấu đi, không lộ mặt ra ánh sáng...nhưng anh không làm được.



Thế thì, tại sao phải đến căn cứ cùng chung sống với đám người kia chứ?



Không về được thì ở lại đây thôi.



Ở đây cũng có thể sống thật thoải mái.



Tinh Nhan là Zombie cao cấp. Chỉ cần bên cạnh cô có Zombie thì không ai có thể đụng đến cô được.



Thành phố S chính là nơi an toàn của cô, chỉ cần cô ở lại đây, dù bên thành phố C có muốn đối phó với cô cũng không được.



Anh muốn xây dựng một căn cứ ở đây.



Anh quyết định xây một khu ở thành phố S.



Không có căn cứ chịu nhận Zombie thì anh sẽ tự mình xây một cái. Không nhận ai cả, chỉ có hai người họ.



Anh phải để cô vui vẻ sống dưới ánh mặt trời.



- - Quang minh chính đại, không cần tránh né.



***



Editor có lời muốn nói:



Đắng lòng ông ba bị ba đứa con xem như đồ ăn. Mấy ông chú sau này cũng không kém. Tối ngủ mà cứ sợ có thằng cháu nào xông vào phòng mần thịt =)))