Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1073 : Nhân sinh hà xử bất thương phùng (1)
Ngày đăng: 00:14 22/04/20
- Trừ những nguyên nhân đó ra còn có một số nhân tài kiệt xuất, những người này ở lĩnh vực kỹ thuật gần như đã tới đỉnh cao rồi, ở công ty ban đầu lương bổng lớn, như Từ Minh Xán, thu nhập 100.000 USD một năm, cho dù Cẩm Hồ có đưa ra mức lương 300.000 USD, cũng chẳng có sức hấp dẫn gì, một số người trong bọn họ chỉ muốn sáng tạo lên một phen sự nghiệp thôi. Trương Khác trình bày: - Đủ loại nhân tố khiến Cẩm Hồ kiên định phát triển kỹ thuật của mình, còn phải chú trọng hỗ trợ đội ngũ phát triển bên ngoài.
Trần Phi Dung còn có chút khẩn trương, sờ cái mũi nhỏ nhắn, cảm thấy có mồ hôi thấm ra từ đó, gập ngón tay cười tự trào: - Một năm 300.000 USD mà không có sức hấp dẫn à, đổi lại là mình một năm được 25.000 đồng đã đủ rồi.
- Con người ở giai đoạn khác nhau có truy cầu khác nhau. Đỗ Phi quay đầu sang cười nói: - Biết năm xưa lý tưởng của Trương Khác là cái gì không? Nó chỉ mong mỗi ngày được ăn mỳ thịt...
- Quan trọng là hiện giờ tao cũng chỉ có chút truy cầu đó. Trương Khác cười hì hì nói: - Tối về nhớ mời tao mì thịt đấy.
- Biết vậy đếch đáp lời mày, tốn mẹ nó 25 đồng. Đỗ Phi đi lên phía trước mấy bược không xen lời vào nữa.
Trần Phi Dung không nhịn được cười, cô và Đường Thanh, Trương Khác quan hệ thân mật, biết đại khái quỹ tích quật khởi của Cẩm Hồ, nhưng vẫn cách một cánh cửa, từ giờ mới hiểu sâu hơn, hiểu ra đạo lý "chân tướng kinh người hơn tưởng tượng."
Trước kia Trần Phi Dung cũng ngồi xe buýt từ xa xa nhìn Vườn Sồi, chưa vào bao giờ, nơi đó quản lý có vẻ rất lỏng lẻo, rất nhiều thanh niên đi dép lê, ăn mặc lôi thôi ra vào cũng chẳng có bảo vệ ra hỏi.
Bên trong còn có không ít đôi tình lữ trà rộn vào, phía trước bọn họ cũng có một đôi nam nữ đang trò chuyện.
Nam đang ba hoa khoác lác với nữ: - Đừng thấy người này lôi thôi, tướng mạo xấu xí, trong đó không ít phú ông đâu, Vườn Sồi mà lên sàn giao dịch Nasdaq bọn họ ai nấy cũng có chục triệu dắt lưng đấy... Em thấy đám con gái Học viện Âm nhạc, Đh Sư phạm có phù phiếm không, tưởng lái một chiếc Santana vào trường là lắm tiền à? Toàn là cứ chó, ở Vườn Sồi lái một chiếc Santana không có mặt mũi nào nhìn người khác...
Trương Khác lấy sổ tay ra ghi lại cách liên hệ, thấy Trần Phi Dung có vẻ thắc mắc, giải thích cho cô: - Lấy cho bạn một ví dụ nhé, trong ngành xây dựng, lát gạch mà một trong kỹ năng cơ bản, nhưng khi tuyển kiến trúc sư, bảo anh ta thể hiện trình độ lát gạch thì vô lý quá... Kỹ sư lập trình khác lập trình viên, điều này nói lên trình tự tuyển mộ bên nhân sự có sơ hở lớn, chúng ta không thể để công nhân lát gạch kiểm tra kiến trúc sư được.
Thanh niên kia nghe Trương Khác nói thế thì vỗ tay đánh đét: - Người anh em, không ngờ cậu là dân trong nghề. Rồi quay sang khoác lác với cô gái: - Anh bảo em mà, một người thoạt nhìn tầm thường ở Vườn Sồi đều có thể là chân nhân bất lộ tướng.
Trương Khác cười không đáp, nhìn thanh niên kia ghi lại cách liên hệ trên sổ tay của mình, nhận lấy xem qua, ngạc nhiên thốt lên: - Anh là Lưu Minh Phong?
- Hả, cậu biết tôi.
- À... Trương Khác nhớ ra, mình không biết người này mới đúng, kiếm bừa cái cớ: - Danh sách mấy tiến sĩ dưới tay viện sĩ Cố Hoài Khánh tôi đầu có danh sách, thế này đi, tôi thấy tôi nay anh cũng chẳng có chuyện gì nghiêm túc, theo tôi, tôi an bài người phỏng vấn anh.
Trong sản nghiệp internet TQ, Lưu Minh Phong danh tiếng đương nhiên không thể so với đám Mã Hướng Đông, Đinh Lỗi. Nhưng ở Kiến Nghiệp này, thì loại như Vương Hải Túc không thể bì với hắn, tính thời gian thì năm nay vừa vắn hắn tốt nghiệp tiến sĩ học viện bưu điện Kiến Nghiệp, không ngờ hắn ứng tuyển vào Vườn Sồi.
+++
Xong trách nhiệm, ngủ thôi