Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1074 : Cơ hội ném trúng đầu (1)
Ngày đăng: 00:14 22/04/20
Trương Khác nhớ nhất một chuyện, là năm 2001, Lưu Minh Phong có đăng một bài viết rất ngắn trên Nhật báo Kiến Nghiệp, cho mọi người biết trang web A6 của hắn có thể cho tải nhạc chuông điện thoại, kết quả ngày hôm đó trang web của hắn có 26 vạn lượt người tải, nhạc chuông thành miếng bánh lớn. Năm 2003, Lưu Minh Phong đề xuất khái niệm thương nghiệp ở lĩnh vực ứng dụng trò chơi di động không giây..
Kiếp trước ở tỉnh Đông Hải, danh tiếng của Lưu Minh Phong không hề thua kém đám Tạ Kiếm Nam, Tạ Tử Gia.
Trương Khác đương nhiên không chơi ác chiêu mộ đám Mã Hóa Đằng, Đinh Lỗi vào Cẩm Hồ, để bọn họ có không gian phát triển của mình, Cẩm Hồ không thể cho bọn họ không gian này, có khi vào Cẩm Hồ bọn họ lại thành giám đốc bình thường. Nhưng Lưu Minh Phong đâm đầu vào lưới, Trương Khác tất nhiên không có lý nào thả cho hắn đi.
- Cậu là ai? Thiên Lý Mã được Bá Nhạc phát hiện, Lưu Phong đương nhiên là đồng ý, đặc biệt trước mặt Trần Yến quan hệ chưa rõ ràng, chuyện này tuyệt đối nở mày nở mặt, mục đích sống của nam nhân chẳng phải để nữ nhân sùng bái sao? Lưu Minh Phong dám chắc 9 phần Trần Yến không thoát khỏi lòng bàn tay của mình nữa, không quên hỏi Trương Khác là ai, hết nhìn Đỗ Phi lại nhìn Trần Phi Dung, sợ Trần Yến có ý kiến, nhịn không nhìn Trần Phi Dung cái nữa.
- A, tôi là Trương Khác, hôm nay không mang danh thiếp. Trương Khác quay đầu sang: - Mày mang danh thiếp không?
- Người anh em, khi nào dạy cho vài chiêu nhé, tôi mà có chị em, thế nào cũng nghe lời anh bảo họ tới đây tìm nhân viên nghiên cứu làm chồng. Đỗ Phi lấy danh thiếp ra đưa cho Lưu Minh Phong: - Tôi là Đỗ Phi, chỉ là một sinh viên.
- Hả? Lưu Minh Phong giơ danh thiếp lên đèn xem, hồ nghi nhìn Đỗ Phi tới mấy giây: - Cậu là Đỗ Phi, không lừa tôi chứ?
Trần Yến giật áo hắn: - Người ta đúng là chủ tịch hiệp hội sáng nghiệp đấy, tháng sáu còn cùng người sáng lập Côn Đằng Online tới trường em diễn giàng, lúc đó anh không ở Kiến Nghiệp.
- A, nghe danh không bằng gặp mặt, không được nghe lời diễn giảng tuyệt vời của cậu, tôi luôn lấy làm tiếc. Lưu Minh Phong đi tới bắt tay Đỗ Phi: Nếu gặp nhau ở trường hợp khác, tôi nhất định sẽ hỏi Sáng Vực có cần người không?
- Hả? Lưu Minh Huy ngớ người không hiểu vì sao Trương Đức Hoa lại nghĩ bọn họ mới về nước, xem ra Vu Dương Bác không phải nhân vật đơn giản, hôm nay ngốc quá rồi, chưa hiểu gì đã đi vào, hắn quyết định ngồi đợi đến cuối mới lộ đề.
Nhưng Trần Yến lại tò mò hỏi: - Kỹ sư Vu vừa mới đi là ai thế?
- Anh chị không biết Lão Vu à, vậy vì sao Lão Vu đích thân an bài phỏng vấn cho anh chị? Không phải anh chị có phát biểu trọng yếu gì trên tạp chí nước ngoài, hay có phát mình trọng yếu gì, nên mới.... Trương Đức Hoa thấy hai người kia mặt ngơ ngơ, mới xác định họ không biết Vu Bác Dương: - Ha ha, anh chị may thật đấy, không biết Lão Vu lại được anh ấy đích thân an bài phỏng vấn, thường thì người không qua phòng nhân sự do 9 đại lão tuyển vào đều là cương vị chủ nhiệm cấp một, anh chị tới ứng tuyển vào vị trí gì đấy?
- Chúng tôi học Học viện Bưu điện Kiến Nghiệp, tới ứng tuyển kỹ sư, tôi chưa tốt nghiệp, đi theo anh ấy mở rộng tầm mắt. Trần Yến lém lỉnh nói: - Nghe nói Vườn Sồi có 9 nhà khoa học đứng đầu, được gọi là 9 đại lão, thì ra trông như thế.
Vu Bác Dương gầy gò nhỏ tẹo, còn nhỏ hơn cả Trần Yến, giống thể loại từ tiểu học tới đại học đều bị bạn trong lớp bắt nạt vậy.
Trương Đức Hoa bật cười, không biết Vu Bác Dương về lúc nào không dám hùa theo: - Kỹ sư Vu là nhà khoa học cấp phó ở đây, phụ trách phòng số 7.
Lưu Minh Phong thầm nghĩ với bọn họ mà nói Vu Bác Dương là nhân vật rồng thần thấy đầu chẳng thấy đuôi rồi, vậy Trương Khác là ai. Một lúc sau Vu Bác Dương quay lại, đi theo còn có một người trung niên chừng 40, trung niên kia đi thẳng tới chỗ Lưu Minh Phong: - Tôi là Vi Nguyên Chân, cậu tới thi kỹ sư lập trình.
Lưu Minh Phong cho dù chưa gặp Vi Nguyên Chân cũng đã nghe đại danh ông ta, đặc biệt trong lĩnh vực linux quốc tế, ông ta thuộc hàng mấy người đứng đầu, thế nào cũng không ngờ do đích thân Vi Nguyên Chân tới phỏng vấn mình, vội đứng lên: - Thầy Vi, tôi là Lưu Minh Phong, có phải phỏng vấn ngay ở đây không? Nháy mắt với Trần Yến, ý bảo cô ra ngoài đợi một chút.