Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1164 : Sách lược của Liên Thông (1)

Ngày đăng: 00:15 22/04/20


Bắc Kinh đang có tuyết lớn, tuyết bị gió cuối lên, liên tục đập vào cửa kính chắc gió, phát ra tiếng xào xào nhẹ, mặc dù ở trong đại sảnh đón khách ấm áp như mùa xuân, nhưng cũng đủ cảm thấy cái lạnh của Bắc Kinh.



- Em đi gặp Tiêu Thụy Dân xong rồi tới tìm chị nhé? Trương Khác nhìn đôi mắt trong như đầm nước của Tạ Vãn Tình, trong đó có gợn sóng lăn tăn, nhân lúc nhân viên công tác đi ra đợi xe tới đón, nắm bàn tay ấm áp của Tạ Vãn Tình hỏi: - Hay là ở với chị trước, đợi ông ta tới tìm?



- Đi gặp ông ấy đi, chị chờ. Tạ Vãn Tình giọng rất nhỏ, nụ cười quyến rũ vô song.



Nhìn đôi mắt long lanh nước của Tạ Vãn Tình, Trương Khác nhẹ nhàng đặt tay lên cái bụng êm ái của cô, áp tới, khẽ hôn lên vành mắt của Tạ Vãn Tình, tay miết nhẹ bụng dưới của cô: - Chỗ này của chị có nước rồi đây này....



Tạ Vãn Tình nắm lấy tay Trương Khác, khao khát nóng vội bị Trương Khác nhìn ra, cảm thấy có chút xấu hổ, nghĩ tự thấy buồn cười, thấy trợ lý quay về báo xe đã tới, đẩy Trương Khác ra: - Chị tới Hương Lâm trước đây, tùy em muốn tới khi nào thì tới.



Trương Khác ở lại đại sảnh một lúc mới gọi điện thoại cho Tiêu Thụy Dân, nói Bắc Kinh gió to tuyết lớn, y vừa mới đến nơi, sẽ tới biệt thự tiểu trấn Hương Lâm trước.



Tiêu Thụy Dân tất nhiên không hi vọng xa vời tới Bắc Kinh là tới tìm mình ngay, nhận được điện thoại thông báo, vội nói lập tức tới tiểu trấn Hương Lâm gặp Trương Khác.



Trương Khác nhìn đồng hồ, thầm nghĩ trời gió tuyết thế này Tiêu Thụy Dân thế nào cũng phải mất nửa tiếng mới tới nơi được, chui vào xe, bảo lái xe tới thẳng biệt thự trấn Hương Lâm, nơi đó là bất động sản Tạ Vãn Tình mua ở Bắc Kinh, vừa mới bố trí xong mấy tháng, coi như chỗ trú chân ở Bắc Kinh. Có điều dù nhận thẻ vào biệt thự từ Tạ Vãn Tình một thời gian rồi, Trương Khác vẫn chưa một lần có cơ hội tới đó ở.



Hai bên đường tuyết đã tích khá nhiều rồi, không còn nhìn thấy màu sắc của đất nữa, đi theo con đường rời sân bay không lâu, tới khu nhà ở cao cấp Thuận Nghĩa Bắc Kinh, ở đó có khách sạn bốn sao Quốc Phú, nhân viên đi theo đều vào đó ở, Trương Khác một mình lái xe vào khu biệt thự rừng rậm bên cạnh tiểu trấn.



Đi vào khu biệt thự, men theo vết xe trước, dễ dàng tìm được tới biệt thự của Tạ Vãn Tình, tất cả cửa sổ mở toang thông khí, Tạ Vãn Tình từ cửa sổ tầng hai thò đầu ra, bảo Trương Khác dùng thẻ thông hành quẹt qua cảm ứng điện tử gần cửa.
Tiêu Thụy Dân tới sớm hơn trong tưởng tượng.



Dục vọng dồn nét làm cao trào đầu tiên của Tạ Vãn Tình tới rất mau, dồn dập mà sướng khoái, cô ngồi ở đầu giường, nhìn Trương Khác luống cuống mắt quần áo, cười quyến rũ: - Em phải giấu chị cho kín nhé, chị không muốn dậy nữa đâu...



Trương Khác mặc xong y phục đi tới hôn nhẹ lên môi cô, vỗ vỗ má nói: - Đừng mặc quần áo nhé, em làm chị muộn dậy cũng không dậy nổi nữa đâu...



Trương Khác xuống lầu, Tạ Vãn Tình rất thông minh, không để lại dấu vết cô ở dưới lầu, nước đã sôi, Trương Khác pha một cốc cà phê bê ra phòng khách, bên ngoài đã có tiếng xe hơi truyền vào.



Trương Khác đi ra mới Tiêu Thụy Dân và trợ lý vào, bê ca phê, cốc chén ra, cười nói: - Nơi này chỉ có cà phê hòa tan, mọi người dùng tạm vậy nhé.



Trương Khác mỗi lần tới Hong Kong đều tiền hô hậu ủng, lần này lại chiêu đãi bọn họ ở biệt thự riêng, đại khái có chuyện hoặc người không muốn để người trong công ty nhìn thấy.



***



Cần truyền máu gấp



Dưỡng sức, mai tiếp.