Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1293 : Xây dựng thành phố điện ảnh (1)

Ngày đăng: 00:17 22/04/20


Chủ quán và cô gái họ Điền mới đầu nhìn thấy Trương Khác và Tôn Tĩnh Mông, nam điển trai phong độ, nữ thanh thuần xinh đẹp, vốn rất có thiện cảm, chỉ là đột nhiên Trương Khác nói giới thiệu việc làm, trong lòng sinh ra đề phòng, lúc này có Hà Kỳ Vân đảm bảo, không còn hoài nghi gì nữa.



Chủ quán là người thấy qua chuyện đời rồi, nhìn Hà Kỳ Vân chẳng ngại nhận lấy bát cơm cùng đám Trương Khác ăn thức ăn thừa còn lại, trong lòng suy nghĩ, thanh niên này rốt cuộc là ai? Hà Kỳ Vân mặc dù là một phó cục trưởng, nhưng cũng là nhân vật có quyền thế trong khu cao tân, người thanh niên này chỉ gọi một cú điện thoại kéo Hà Kỳ Vân đang ăn cơm tới xử lý chuyện vụn vặn, có thể thấy địa vị của y hơn xa Hà Kỳ Vân, không chỉ đơn giản là trong nhà có tiền thôi là đủ. Ông ta biết thời buổi này người người giàu có vô số, trong thành phố Kiến Nghiệp triệu phú thậm chí tỷ phú không hiếm hoi gì nữa, những chiếc xe giá trị cả triệu đồng cũng có, nhưng những quan viên hoặc nhà doanh nghiệp đó thường có thói quen kín đáo, có thể mời nhân vật như Hà Kỳ Vân tới là thể diện to lắm rồi, nói gì tới tùy tiện bảo người ta ăn cơm thừa canh nguội?



Chủ quán đem tích góp cả đời ném vào quán cơm này, cũng muốn có chút quan hệ, giảm bớt rắc rối ở địa phương, thường ngày ăn ăn uống uống kết giao được một số người bạn, chỉ là những kẻ đó chỉ quen ép dầu ép mỡ của người ta, người có năng lực, lúc cần có thể giúp đỡ chẳng được mấy.



Chủ quán có thiếu tầm nhìn tới đâu cũng biết lúc này nhiệt tình sán tới cũng chẳng được những đại nhân vật này để ý, gọi Tiểu Điền theo ông ta vào gian trong nói chuyện: - Tiểu Điền, chú đưa cháu từ quê ra đây thì phải có trách nhiệm với cháu. Cháu vừa tới Kiến Nghiệp, chưa hiểu cuộc đời, sợ cháu không biết bên ngoài lòng người hiểm ác, nên giữ cháu ở lại giúp chú thím. Có điều hiện là cơ hội hiếm có, người ta thấy cháu giống bạn mình nên mới mời cháu tới giúp, lại có cục trưởng Hà đảm bảo, không có gì phải lo..



- Nhưng cháu không làm được thì sao? Cô gái vừa động lòng lại vừa lo lắng.



- Chuyện này không phải lo, cứ đi thử trước, không làm được thì quay về chỗ chú, chú có thể cho cháu bát cơm, nếu bỏ qua cơ hội này, cháu không thấy tiếc sao?




Ăn tối xong, Tôn Tĩnh Mông kéo mọi người tới quán bar, nói là để giới thiệu Điền Hà cho mọi người, tới nơi mới biết đám Thời Học Bân, Đổng Dược Hoa sớm hay tin tới đó đang vây quanh Điền Hà nói chuyện, làm cô gái lúng túng, thi thoảng bị trêu chọc một câu mặt đỏ mất nửa ngày trời.



Mông Nhạc và Tịch Nhược Lâm cũng bị mọi người trêu chọc.



Nhìn thấy đám Trương Khác đi vào, Thời Học Bân nhảy cẫng lên hỏi: - Cậu tìm đâu ra tiểu cô nương này thế, làm chúng tôi hết hồn, thế này chẳng phải ép lão Mông về sau không dám tới 1978 nữa à? Đám thầm yêu Tịch sư tỷ vốn tuyệt vọng giờ lại khôi phục sinh khí rồi.



- Mông Nhạc vì sao không dám tới, hôm nay tôi sẽ nhận Tiểu Hà làm em gái, đám thối tha các cậu bắt nạt nó thì phải qua cửa của tôi trước. Tịch Nhược Lâm đanh đá nói:



Trương Khác chỉ cười, những chuyện chưa từng xảy ra hãy coi như nó chưa xảy ra là được, y chen tới quầy bar, bảo Điền Hà lấy cho một chai bia, nói: - Nơi này tuy mở cửa với bên ngoài, nhưng đa phần là bạn bè, nếu ai nói tên tôi ra thì ghi sổ, quy củ quán bar kiểu Anh, mua rượu phải tới quầy bar trả tiền, ai không trả, cô cứ bấm còi gọi ảnh sát luôn...