Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1331 : Mọi chuyện không thể kết thúc như thế được (3)
Ngày đăng: 00:17 22/04/20
Đợi ở bên ngoài chừng 15 phút, lần này tới cổng chính ngoài vệ sĩ trước đó có thêm một cô gái trẻ, dung mạo tú lệ, mặc váy bó xanh, tay cầm ô, tựa hồ là trợ thủ của Lý Kiện Hi, chỉ đồng ý cho Trương Khác vào.
Chẳng phải là lo lắng gì, chỉ là với thân phân của Trương Khác hiện tại, đối đãi với y như thế đã là rất mất lịch sự.
- Các anh đợi ở ngoài xe đi, tôi vào một mình. Trương Khác không phải là người so đo những chi tiết vụn vặn này, bảo mọi người đi cùng một tiếng rồi xuống xe, nữ trợ thủ của Lý Kiện Hi đi tới cầm ô che mưa cho y.
Đi qua cổng, phát hiện đình viện bên trong rất rộng, con đường trải nhựa quanh co xuyên qua thảm cỏ xanh mượt.
Nữ trợ thủ xuất phát từ lễ tiết đi sau Trương Khác nửa bước, cô ta rất tò mò, chàng trai trẻ tới từ Trung Quốc gần đây gây ra biết bao rắc rối cho Samsung và Lý gia, chính là người sáng lập của Cẩm Hồ sao?
Cho dù Samsung thực sự quật khởi trong tay hội trưởng, có điều cũng dựa trên căn cơ chắc chắn hội trưởng trước đã qua đời lập nên, đã gần 40 năm lịch sử rồi, Cẩm Hồ mới chỉ có 6 năm phát triển.
Dẫn Trương Khác tới phòng tiếp khách, nữ trợ thủ khép cửa lại, cung kính ngồi đợi bên ngoài, loáng thoáng nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong.
- Trong lòng hội trưởng Lý tự biết, nhiều năm qua rồi chênh lệch giữa Hàn Quốc và các quốc gia phát triển không có gì thay đổi, trong khi đó bước chân Trung Quốc đuổi theo sau ngày càng nhanh, 10 tới 15 năm sau, sản nghiệp Hàn Quốc đang dựa vào có khả năng thu hẹp, sự sốt ruột này chẳng lẽ tới mức khiến hội trưởng Lý lấy cả thiên kim tiểu thư ra làm quân cờ để hóa giải?
Nữ trợ thù lè lưỡi, thanh niên này đúng là không nể nang gì cả, y cho rằng có thể nhìn thấu nội tâm của hội trưởng sao? Lại dám chêm chọc hội trưởng thực ra không đủ tự tin! Có lẽ hội trưởng sẽ đuổi y ra ngài.
- Tôi là bạn của Hinh Dư, hội trưởng Lý là cha của Hinh Dư, có lẽ chúng ta có thể lấy thân phận này tiếp tục giao lưu với nhau?
- Đồ ngốc... anh lo em làm chuyện dại dột. Trương Khác không biết diễn tả cảm xúc trong lòng mình ra sao nữa, cũng chẳng biết nước mắt mình chảy ra từ bao giờ nữa, đưa tay lên lau thế nào cũng không ngăn lại được.
- Ngồi xuống đi, em lau cho anh.
Trương Khác đi tới bên giường, chân mềm nhũn ngồi xuống, tinh thần vẫn còn hết sức thảng thốt chưa định thần lại được.
Lý Hinh Dư cửa mình muốn ngồi dậy, chỗ cổ bị siết đau dữ dội, Trương Khác liền ghé mặt tới, từng giọt nước mắt rơi xuống vết thương trên cổ cô.
- Được rồi, đừng khóc nữa. Lý Hinh Dư đưa tay vuốt má Trương Khác: - Lúc đó em cảm giác sắp chết rồi, xung quanh tối om, trong đầu chỉ có mỗi anh thôi, rồi Yong Ah xông vào... Vì còn có anh, em thấy mình không thể chết, em muốn bò dậy từ bồn tắm... Trông mọi người hoảng hết cả lên.
Nhìn khuôn mặt cực kỳ nhu nhược của Lý Hinh Dư, nghe cô dùng giọng nới hời hợt kể lại chuyện, lòng Trương Khác vừa đau vừa thương, đưa tay đặt lên cổ cô, khẽ sờ vết thương, hỏi: - Đau không?
- Không đau nữa rồi. Lý Hinh Dư nói thế, nhưng mặt nhăn lại, rõ ràng đau vô cùng, nhưng vẫn cố gắng nở nụ cười rạng rỡ với Trương Khác...
Trương Khác ngồi trong phòng nói chuyện với Lý Hinh Dư, rất lâu sau cửa phòng bị bên ngoài đẩy ra, Trương Khác quay đầu lại nhìn, vợ chồng Lý Kiện Hi đi vào, Lý Hinh Dư quay mặt đi.
Thấy con gái không thèm nhìn mình, Lý Kiện Hi chỉ biết thở dài, không nhìn Trương Khác, mắt chỉ nhìn vào vết thương đáng sợ trên cổ con gái, im lặng một lúc mới nói: - Ba không ép con đi Tokyo nữa, chỉ yêu cầu con một việc duy nhất, con không thể về Trung Quốc. Ông ta đứng đợi hồi lâu, thấy Lý Hinh Dư không chịu quay lại nhìn mình, vỗ tay vợ rồi đi ra ngoài.