Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1332 : Mọi chuyện không thể kết thúc như thế được (4)
Ngày đăng: 00:17 22/04/20
Một lúc sau, Phó Tuấn và Đỗ Phi cùng Park Yong Ah đi vào, Phó Tuấn báo với Trương Khác: - Đã hỏi qua bác sĩ, vết bầm trên cổ mấy ngày nữa sẽ tự tan đi, có thể dùng ít thuốc xoa, tôi đã sai người đi mua... Hội trưởng Lý đã ngồi xe đi rồi...
Phó Tuấn chỉ nói đến đó rồi nhìn ra ngoài phòng khách, Trương Khác hiểu, Lý Hinh Dư bất kể ở lại Hàn Quốc hay tới Trung Quốc, ảnh hưởng đều rất lớn, an bài cho cô ra sao, hiện đều do Trương Khác quyết định.
- Ba đã hiến dâng tất cả cho Samsung rồi, em không trách ba, chỉ trách bản thân em không đủ kiên cường thôi. Lý Hinh Dư lúc này mới nhắc tới cha mình, nhịn đau ngồi dậy.
- Về khách sạn trước nhé. Trương Khác không biết an ủi cô ra sao, chỉ ôn nhu nói, lần này gây ra phong ba dư luận lớn như thế, nơi ở của Lý Hinh Dư tại Seoul đã thành đối tượng đám phóng viên bám sát, chỗ này chỉ tạm thời chưa bị bại lộ mà thôi, căn phòng y ở tại Seoul có thang máy chuyên dụng thông tới thẳng bãi đỗ xe, có thể không cần phải lo phóng viên đeo bám, với Lý Hinh Dư lúc này cần nhất là một hoàn cảnh yên tĩnh, không bị quấy nhiễu.
Bảo Lý Hinh Dư ngồi trên giường chỉ dẫn, Trương Khác và Park Yong Ah lấy vật phẩm cá nhân cùng các loại giấy tờ của cô cho hết vào vali, rồi ra ngoài để Park Yong Ah thay đồ cho cô, sau đó mọi người cùng lên xe về khách sạn.
Sau khi tới khách sạn, Park Yong Ah nhận được một loạt điện thoại, nói xe của cô ở ngoài chung cư miếu Hương Nương đã bị phóng viên phát hiện, tiếp đó xe cấp cứu cùng bốn chiếc xe cao cấp xuất hiện khiến đám phóng viên đổ tới đó, chỉ cần bọn họ tiếp tục điều tra, sẽ có thêm nhiều manh mối bại lộ, chỉ e ngày mai thôi sẽ có một lượng tin tức lớn tung ra.
Giới truyền thông không tìm được tung tích của Lý Hinh Dư sau khi về nước, Park Yong Ah liền trở thành đối tượng trọng điểm bị theo dõi, vì tránh gây ra thêm chuyện thị phi, Park Yong Ah thừa lúc phóng viên chưa phát hiện cáo từ rời đi, dù cô vẫn còn chưa yên tâm về tình hình của Lý Hinh Dư.
Với đám phóng viên có đề phòng đến đâu cũng không để phòng hết được, chỉ cần lộ ra chút ít sơ hở là đủ bọn họ kéo nhau tới rồi. Trương Khác không dám chắc khi bọn họ rời khỏi chung cư có bị phóng viên phát hiện ra không, chuyện cấp bách hiện nay là để Lý Hinh Dư rời khỏi Seoul, rời khỏi thành phố mà cô xuất hiện sẽ khiến mọi ánh mắt chăm chăm nhìn vào này.
Ngoại trừ Seoul ra chỉ còn Tokyo và Kiến Nghiệp là hai thành phố Lý Hinh Dư quen thuộc, Lý Kiện Hi trước lúc đi vẫn lo chuyện Lý Hinh Dư cùng người tình Trung Quốc sẽ tạo thành quấy nhiễu nghiêm trọng với Samsung, tuyên bố rõ phản đối cô tới Trung Quốc. Thực ra thì Tokyo hay Kiến Nghiệp thì cũng như nhau cả, Lý Hinh Dư tới Tokyo cũng bị giới truyền thông theo dõi, hơn nữa cô cũng chẳng thích gì Tokyo.
Trương Khác thấy ngoái cửa sổ trời lờ mờ, tưởng chưa sáng hẳn, không ngờ đã đã 10 giờ rồi, mấy ngày qua vì chuyện Lý Hinh Dư nên chẳng được một giấc ngủ ra hồn, hôm qua là giấc ngủ ngon nhất, chẳng mơ mộng gì, nên chẳng biết ngủ lâu như thế, hỏi Phó Tuấn: - Chiều có máy bay đi Perth không?
- Phải tới Sydney trước rồi mới có chuyến bay sang Perth. Phó Tuấn trả lời:
Đỗ Phi ở dưới lầu ngẩng lên nói: - Tao về Kiến Nghiệp đây, còn cả đống chuyện đang đợi.
Trương Khác nhớ ra mình cũng có cả đống chuyện đang đợi xử lý, nhân tuyển bí thư thành ủy Kiến Nghiệp có thể xác định bất kỳ lúc nào, còn chuyện Hải Túc nữa, có đứng sau đẩy một phát không sẽ khiến kết quả hoàn toàn khác nhau, nhưng lúc này quan trọng nhất là đưa Lý Hinh Dư sang Perth đã.
Cuối thu ở Seoul trời đã se se lạnh, nhưng Perth ở nam bán cầu lại đúng vào mùa xuân, tuy hơi hanh khô, nhưng khiến người người ta cảm thấy dễ chịu hơn ở Seoul ẩm ướt làm người ta ngột ngạt.
Địch Đan Thanh và Vệ Lan ra tận sân bay đón, chuyện xảy ra ở Seoul cả hai cô đêì biết, Lý Hinh Dư quấn một chiếc khăn lụa sáng màu trên cổ, che đi vết thương. Bất kể thế nào giữa mọi người đều có chút cẩn thận dè dặt, Lý Hinh Dư không biết Địch Đan Thanh và Vệ Lan có thực sự muốn giữ cô lại Perth hay không, còn hai cô gái thì không biết trong lòng Lý Hinh Dư còn bao nhiêu mây đen chưa xua tan được, chỉ sợ nói gì lỡ lời kích thích cô.
Nhưng sự cẩn thận đó tới bữa cơm thì hoàn toàn tan biến, Lý Hinh Dư ăn cơm chẳng may làm đổ lọ hạt tiêu, bị mùi hạt tiêu bay vào mũi làm hắt hơi lên tục, kết quả khiến hai cái cúc áo trước ngực bị bung ra, một cái bắt trúng mặt Trương Khác, một cái rơi vào trong bát y, Lý Hinh Dư thét lên, hai tay ôm lấy ngực ngồi xụp xuống đất cười xấu hổ, làm cả hai cô gái bật cười lại đều phì cười...
Tại nạn kiểu này đúng là độc nhất vô nhị.