Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1360 : Muốn tôi làm cái gì?

Ngày đăng: 00:17 22/04/20


Lúc này Tiết Minh Lâu gõ cửa đi vào, Giang Mẫn Chi thuận miệng hỏi: - Tiễn đi rồi à?



- Vâng, nhưng không xa lắm, Trương Khác nói là muốn tới chỗ bí thư Kim.



Giang Mẫn Chi cau mày, chẳng lẽ Trương Khác nghe ngóng được phong thanh gì?



Thực ra Giang Mẫn Chi nghĩ nhầm rồi, Trương Khác lúc này Trương Khác đi gặp Kim Quốc Hải là vì sau Tết y đi Đài Loan một chuyến, thuận tiện qua đây thì chào hỏi cùng làm thủ tục luôn. Đương nhiên Tiết Minh Lâu không biết chuyện này, thấy Giang Mẫn Chi cau mày, đoán nhất định có chuyện gì đó thầm nghĩ để lát nữa tới chính pháp ủy nghe ngóng.



Lưu Văn Đào lại bàn vài việc lặt vặt khác rồi đi, Giang Mẫn Chi gọi Tiết Minh Lâu vào, rút từ trong ngăn kéo ra một phong thư đưa cho hắn xem.



Cát Kiến Đức tới Ủy ban thương mại tố cáo Cẩm Hồ, Giang Mẫn Chi nguyên là phó chủ nhiệm thứ nhất Ủy ban thương mại quốc gia, mối quan hệ ở đó rất nhiều, tất nhiên ngay lập tức có được tài liệu này. Dụng ý của đối phương rất rõ ràng, nhưng ông ta chẳng chút thiện cảm với Cát Kiến Đức, kẻ này không hiểu kinh doanh, chỉ biết đấu đá nhân sự, nói ra so với Cẩm Hồ thì hạng giám đốc quốc xí như Cát Kiết Đức mới là loại sâu mọt lớn nhất của quốc xĩ cần loại bỏ để Giang Mẫn Chi thi triển hoài bão một mình.



Hôm nay ở Bắc Kinh truyền tới một tin tức làm Giang Mẫn Chi dở khóc dở cười, ai ngờ Cát Kiến Đức rất chăm chỉ tới Ủy ban thương mại vì muốn đổ phân lên đầu Cẩm Hồ, giữ ghế đang lung lay của mình nhưng khiến người đầu tiên nổi giận là Cảnh Trọng Dương. Hai ngày trước ở trường hợp bán chính thức, ông ta chửi mắn Cát Kiến Đức xối xả, còn thể hiện tán thưởng Tiêu Thụy Dân, có tin đồn nói Tiêu Thụy Dân có khả năng sau tết sẽ thăng chức.



Giang Mẫn Chi chẳng hứng thú với đấu tranh nội bộ ở điện tử Hoa Hạ, chẳng để ý tin đồ kia đúng tới đâu, tạm thời với ông ta mà nói đào bới vấn đề tới Hải Túc là đá Tiêu Minh Kiến khỏi Kiến Nghiệp, giành lấy ghế bí thư thành ủy cho Đổng Giản Niên mới là mục đích chính, nhưng Cẩm Hồ là vấn đề khác, lúc nào cũng là ưu tiền hàng đầu trong các mối bận tâm của ông ta, đợi Tiết Minh Lâu xem xong tài liệu, hỏi: - Nói xem, có suy nghĩ gì?




- Sao nào, đợi tôi khen mọi người à? Trương Khác ngẩng đầu nhìn một vòng xung quanh.



Cả đám thấy Trương Khác mỉm cười thì thở phào, Đỗ Phi dựa vào quầy bar uống bia: - Mày hài lòng là được, MQ đưa lên mạng mới được gần một tuần, phản hồi tạm được, nhưng tao luôn lo thiếu sót gì đó. Giờ thì yên tâm rồi, mày là quản lý của Sáng Vực mà, thế nào cũng phải cho chút ý kiến chứ.



- Ý kiến thì tao không cần nói, sau này dần dần tăng cường công năng tương tác, kiên trì miễn phí là được, tao thấy không tệ. Trương Khác cười: - Có phải là hết tiền rồi không?



Câu này của Trương Khác đúng là chọc vào tổ ong, Thời Học Bân lập tức ôm lấy Trương Khác kêu gào: - Tiền của Sáng Vực chỉ đủ tiêu hai tháng nữa thôi, Khác thiếu gia thương xót.



Mông Nhạc bực mình kéo hắn qua một bên: - Cậu còn có 2 tháng chứ 8818 sạch nhẵn như chùi rồi, còn cả đống nợ.



Lâm Băng đã nói lời chia tay với Má Lực, thời gian qua hắn chỉ đâm đầu vào công việc, phụ họa: - Trác Vực cũng gần như thế, hơn nữa sau này chỉnh hợp với 8818 như thế nào, tôi có vài phương án, nhưng cần cậu định đoạt mới được.



Trương Khác xoay người, để bản thân ngồi cho thoải mái hơn: - Mọi người nói trước đi, xem tôi có thể làm được gì?