Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1361 : Kỷ niệm dịu ngọt

Ngày đăng: 00:17 22/04/20


Đám Đỗ Phi nhìn nhau, cuối cùng Mông Nhạc lên tiếng trước: - Đỗ Phi từ Hong Kong về đã nói với tôi rồi, Cẩm Hồ định chỉnh hợp hệ thống chuyển phát hậu cần, lấy hệ thống chuyển phát của 8818 gia nhập không thành vấn đề, có điều nếu 8818 có tiền, tôi hi vọng lấy một phần cổ phiếu đổi lấy tài chính. Hải Túc xảy ra vấn đề như thế, chúng tôi muốn vay chút tiền ở Chiết Đông nhưng không ai chịu, tạm thời chỉ có thể dựa vào bản thân. Tôi và Đỗ Phi định bán đi nghiệp vụ quán nét.



Đỗ Phi lắc đầu: - Chúng tôi đã thỏa thuận chuyển nghiệp vụ quán nét cho 8818, Mã Lực thì cứ muốn tính toán cho rạch ròi, không trượng nghĩa chút nào.



Mã Lực cười hăng hắc: - Tính rạch ròi thì có gì sai? Cả nghiệp vụ sách vở và âm nhạc của Trác Vực tính rõ ràng giao cho 8818 cũng được. Trước kia 8818 và Trác Vực là đối thủ, nghiệp vụ có chút trùng lặp, tôi không ý kiến gì nếu chỉnh hợp lại, là cổ phần hay tiền mặt đều có thể thương lượng được... Vấn đề bây giờ vẫn là tiền.



- Tôi không muốn tiền làm hạn chế ý tưởng của mọi người. Trương Khác bày ra cái vẻ thứ tôi không thiếu là tiền: - Tôi sẽ bảo với Triệu Tử Lâm, mọi người đi tìm cô ấy xin xỏ.



Náo nhiệt suốt một đêm, mọi người ai về nhà nấy, Tịch Nhược Lâm và Mông Nhạc ở lại giúp Điền Hà dọn dẹp đóng cửa quán, Trương Khác và Đỗ Phi đi về, dặn hắn thương lượng với Tạ Tử Gia, cô nhóc đó là cao thủ thao tác vốn, ngoài ra nới với hắn mai sẽ về Hải Châu, muốn đi cùng thì tự lái xe.



- Mày sẽ về cùng ai? Đỗ Phi háy mắt: - Được rồi, tao không quấy nhiễu mày nữa, chỉ cần có danh nghĩa là được, tránh về nhà lại bị mẹ tao cằn nhằn.



Trương Khác đại khái hiểu hắn hỏi thế có ý gì, thấy Đỗ Phi không nói cũng không hỏi thêm, thực sự tới lúc khó khăn, Đỗ Phi sẽ nói, vỗ vai hắn như một lời hứa, lên xe đi về căn nhà gỗ bên hồ.



Từ xa nhìn thấy căn nhà gỗ bên hồ có ánh sáng vàng vàng hắt ra, Trương Khác xuống xe, bảo Phó Tuấn lái xe về, thong thả đi tới phía ánh đèn, càng đi lòng càng yên tĩnh, trong lòng Trương Khác, căn nhà gỗ thấp thoáng dưới tàng cây này mới là nhà của mình ở Kiến Nghiệp, hiện giờ chung cư Thanh Niên giống văn phòng phi chính thức hơn.




Mặc dù thời gian Trương Khác ở Kiến Nghiệp khá nhiều, còn cha mẹ lại làm việc ở Tân Vu, nhưng Trương Khác vẫn coi Hải Châu là nhà, tới Bát Cẩm Trân, Lưu Phân thấy Trương Khác và Trần Phi Dung đi cùng nhau, cười tươi như hoa nở, kéo Trương Khác ngồi xuống nghỉ, hỏi hết chuyện này chuyện kia, rối rít giục chồng xuống bếp làm cơm cho Trương Khác ăn. Nghe thấy Trương Khác nói Trần Phi Dung sau này sẽ làm trợ lý riêng cho y, Lưu Phân càng nhìn con gái đầy ẩn ý. Thấy thái độ mẹ mình như thế, Trần Phi Dung thực sự không nhìn nổi nữa, kệ mẹ hiểu lầm, kéo Trương Khác đi.



Trương Khác đã lâu rồi không tới Sa Điền, cùng Trần Phi Dung đi dạo vòng quanh, chào hỏi mọi người, vẫn còn rất nhiều người nhớ tới y.



Nhà Trần Phi Dung vẫn ở chỗ cũ, chỉ là đã mua lấy cả viện tử, rồi nhờ Thế Kỷ Cẩm Hồ tu sửa, đi vào sân, ngẩng đầu nhìn giàn nho, Trương Khác nhớ lần đầu tiên tới đây, chính lúc nho nhà Trần Phi Dung chín, khi đó Trần Phi Dung coi y như một tên hỗn thế ma vương, hôm đó còn còn tặng cho y một cái đạp đau điếng, rồi chính ở đây Trần Phi Dung vì bị mẹ hiểu lầm, giận dỗi ném vỡ cái kẹp tóc kim cương của Đường Thanh tặng, vậy mà đã 6 năm trôi qua rồi, tất cả biến thành một kỷ niệm dịu ngọt …



Trương Khác quay đầu lại nhìn Trần Phi Dung, thấy cô cũng đang nhìn mình, đưa tay ra, Trần Phi Dung do dự một chút rồi nắm tay y, hai cái bóng dựa vào gần nhau...



****



3 tỷ kia chắc gió mùa đông nhớ nhất nhỉ



Hôm nay hết rồi đó.