Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1393 : Cho tôi một đứa con
Ngày đăng: 00:18 22/04/20
- Ừ, Tiểu Duy đưa tôi tới. Thấy Trương Khác tròn mắt, cười khẽ giải thích: - Khi nhận điện thoại của cậu bị Tiểu Duy vô tình nghe được, liền bảo đưa tôi tới đây.
Trương Khác uống một ngụm rượu, suy nghĩ nguyên nhân Hứa Tư làm như thế.
Hứa Tư ở cùng Giang Đại Nhi tại Hong Kong thời gian dài, gặp Trương Khác ở cùng Hứa Tư rất nhiều lần, mặc dù hai người họ ở trước mặt Hứa Duy đều cố gắng giữa khoảng cách, nhưng chẳng khác bưng tai trộm chuông là bao, Hứa Duy lại cực kỳ thông minh, lâu dần từ chi tiết nhỏ đoán ra được giữa chị mình và Trương Khác có quan hệ không tầm thường, có lẽ chiếu cố thể diện của chị mình nên luôn vờ như không biết, hoặc là ngầm chấp nhận quan hệ hai người cho nên hôm nay mới đưa Hứa Tư tới đây.
- Xem ra đêm nay không cần kiếm cớ gì nữa rồi. Trương Khác không cố lý giải việc làm của Hứa Duy nữa, bất kể thế nào đây cũng là chuyện tốt.
Quay về ổ ái tình của hai người ở ngõ Đan Tỉnh, đôi uyên ương mặc sức để kích động khao khát bùng phát, Trương Khác ấn Hứa Tư vào sau cánh cửa, vội vã cởi y phục của nhau, bốn cánh môi tách ra rồi hợp lại, hợp lại rồi tách ra, hôn nhau cuồng dại, Trương Khác chẳng đợi được tới lúc Hứa Tư cởi hết y phục của mình đã tách chân cô ra tiến vào một cách mạnh mẽ, từ cửa tới phòng khách, từ tầng dưới tới tầng trên, từ phòng tắm ra phòng ngủ, khắp nơi lưu lại dấu vết kịch chiến của hai bọn họ, hai bóng người đang hổn hà hổn hển quấn lấy nhau không rời một khắc.
Tới khi vùi dập dưới những ngọn sóng kích thích không biết đợi thứ mấy, Hứa Tư ôm chặt Trương Khác thì thầm: - Cho tôi một đứa con đi.
Trương Khác nhìn mỹ nhân nhắm nghiền mắt cảm thụ dư vận sau cao trào, cúi xuống hôn lên môi cô: - Như vậy đương nhiên là quá tốt rồi, em chị sợ chị không muốn thôi, có điều sao đột nhiên lại nói tới chuyện này?
- May mà không sao. Hứa Tư khẽ vỗ ngực, thấy ánh mắt Trương Khác có vẻ né tránh, lời về sau trở nên ấp úng, kỳ quái hỏi: - Chẳng lẽ sau khi Phi Dung bị ngất để lại di chứng gì?
- Cô ấy sau khi ngất đi không lâu liền tỉnh lại, không có di chứng gì, chắc trong lòng có chút hoảng sợ. Trương Khác chuẩn bị hàm hồ ứng phó cho qua.
- Chỉ thế thôi sao? Tôi thấy nó cứ hay vô duyên vô cớ thần người ra, đối diện với người khác còn đỡ, gặp tôi hình như rất ngại ngùng, cảm giác nó muốn tránh mặt tôi. Hứa Tư xoay người nằm úp lên trên Trương Khác, bầu ngực đầy đặn chèn ép ngực y, đôi mắt thấu triệt nhìn thẳng vào mắt Trương Khác: - Có phải sau đó còn xảy ra chuyện gì không?
Trần Phi Dung ở trước mặt mình có hành vi khác thường như thế, Hứa Tư không thể không liên tưởng tới điều gì đó, là người bàng quan, Hứa Tư sao chẳng rõ tình ý như có như không giữa Trần Phi Dung và Trương Khác, chỉ là hai bọn họ đều khắc chế không cho nó lộ ra hoặc không cho nó phát triển.
- Khụ... Khụ... Thấy che dấu không nổi, Trương Khác ho vài tiếng, thành thực khai báo chuyện xảy ra sau đó ở Ảnh Loan Viên, nhìn đôi mắt Hứa Tư trong bóng tối vẫn mê người như vậy, cười ngượng ngịu: - Có phải em quá tệ không?
-... Hứa Tư thở dài, chuyện thế này nói gì cũng vô ích, vả lại đó là lựa chọn của Trần Phi Dung, tin chắc không nam nhân nào có thể cưỡng lại trong tình thế như vậy, đưa tay vuốt má Trương Khác: - Chỉ là dù sao Phi Dung cũng khác chúng tôi, cậu định nói sao với Đường Thanh. Hứa Tư chỉ e Đường Thanh biết chuyện, chỉ e càng đau đớn càng phức tạp hơn khi biết chuyện Trương Khác với mình hay bất kỳ cô gái nào khác.