Quan Lộ Thương Đồ
Chương 1395 : Suy tính cho tương lai
Ngày đăng: 00:18 22/04/20
Đám Tô Tân Đông cũng biết ngay lập tức nghĩ ra đường lối phát triển tốt là cưỡng ép quá mức, chỉ là Trương Khác luôn cho người ta cảm giác không gì làm khó được, cho nên luôn mang hi vọng và tin tưởng vào y.
Trương Khác hiểu tâm lý của bọn họ, nhưng y là người chứ có phải là thần đâu, trước kia dựa vào chút khả năng tiên tri chiếm được tiên cơ trong sản nghiệp, có được thành tựu huy hoàng, nhưng ưu thế biết trước tiên cơ này theo cùng thời gian sẽ ngày càng yếu đi. Sản nghiệp điện tử phát triển tốc độ cao và đầu tư lớn, lãi lớn tạo ra nguy hiểm cũng không kém, cùng với liên quan cả sản nghiệp tạo thành yêu cầu chỉnh thể, cũng sẽ khiến ưu thế tiên tri càng trở nên nhỏ hơn. Dựa vào một hai sản phẩm thu lấy thành công chỉ là chuyện của công ty từ không đi lên có, còn với xí nghiệp lớn, nó không còn quá nhiều tác dụng, chỉnh thể sản nghiệp không có tiến bộ sẽ bị kẻ đi sau vượt qua, cuối cùng dần lui khỏi thị trường, vì qua thời kỳ đầu phát triển cao tốc, đến giai đoạn cạnh tranh kịch lịch, lợi ích và nguy hiểm luôn song hành.
Năng lực nghiên cứu và thực lực chỉnh thể xí nghiệp mới là căn bản đảo bảo xí nghiệp bất bại, đó là nguyên nhân gần đây Trương Khác không còn suy tính phát triển xí nghiệp mà đa phần căn cứ vào tiềm lực phạt triển và năng lực kỹ thuật của xí nghiệp, kết hợp báo cáo TT nghiên cứu của Cẩm Hồ, đưa ra các phương hướng lớn cho tầng quản lý hạch tâm của Cẩm Hồ tham khảo. Như thế dần giảm thiểu sức ảnh hưởng của chính bản thân y hoặc một hai người với tương lai phát triển của cả Cẩm Hồ.
Mô hình này cũng là chuyện gần đây Trương Khác luôn suy nghĩ, một tập đoàn xí nghiệp có năng lực phát triển khỏe mạnh liên tục. Trong giai đoạn đầu có thể dựa vào kỹ thuật nào đó hoặc năng lực siêu cường của lãnh đạo, sau khi phát triển lên rồi, càng cần một bộ máy hoàn thiện để công ty ngày càng phát triển khoa học hợp lý, đó phải là cơ chế quyết sách tập hợp đường lối hợp lý của mọi người.
Cho nên một thời gian dài Trương Khác, không còn suy nghĩ tới sản phẩm cụ thể nữa, chẳng nhớ ra được kiếp trước có sản phẩm điện tử nào có thể thích hợp với đặt điểm kỹ thuật và tính chất xí nghiệp của bản thân Ái Đạt, để khai phát trong thời gian nắn.
Nhưng câu nói của Lỗ Khánh Sinh nhắc nhở Trương Khác, làm y liên tưởng tới một loại sản phẩm điện tử --- Đầu thu TV kỹ thuật số, Ái Đạt có thể phát triển sản phẩm này.
Đầu thu TV kỹ thuật số có thể gọi tắt là đầu thu KTS, là một loại thiết bị chuyển tín hiệu số thành tín hiệu analog, đầu thu là nơi giải mã tín hiệu âm thanh và hình ảnh đã được số hóa thu gọn, phát qua TV cung cấp tiết mục TV chất lượng cao.
Nhớ lại câu nói của Hứa Tư với mình, nhìn dung nhan thanh tú như ngọc khắc của Trần Phi Dung dưới ánh đèn, Trương Khác ngây dại: Mỗi một nữ nhân đều là một thiên sứ độc nhất vô nhị, đáng để nam nhân để tâm yêu thương che chở.
Đợi nữ khách kia gọi món xong, Trần Phi Dung quay người lại mới phát hiện ra Trương Khác đứng dựa vào bên cửa ngây ra ngắm nhìn mình.
"Á" Trần Phi Dung giật mình kêu khẽ một tiếng, rồi lập tức vội vàng dùng tay che lấy miệng, sợ quấy nhiễu tới những người khách dùng cơm xung quanh.
Thấy trên khuôn mặt trắng nõn và đôi mắt như hồ nước của Trần Phi Dung mặc dù mang chút thẹn thùng vẫn mỉm cười nhìn mình, đã không còn ưu tư bao quấn lấy hàng mi đẹp như khi ở Hong Kong nữa, tảng đá lớn nhất trong lòng Trương Khác đã được đặt xuống, Trần Phi Dung đúng là đã kể hết tới Tiểu Thanh, hơn nữa Tiểu Thanh khả năng không chỉ an ủi cô, thậm chí còn hứa điều gì đó, mới làm Trần Phi Dung trừ bỏ được hổ thẹn trong lòng với cô bạn gái thân nhất.
- Mình tới giờ vẫn chưa ăn cơm. Lúc này không tiện hỏi Trần Phi Dung điều gì, Trương Khác chỉ coi mình như một người khác bình thường tới ăn cơm.
- Ừ... Trong đại sảnh không còn chỗ ngồi nữa, chỉ có một gian nhã phòng còn trống ở bên sương phòng, hay là bạn vào đó trương đi, lúc nữa mình vào cho bạn gọi món. Trần Phi Dung nhìn quanh không thấy còn chiếc bàn nào trống, áy náy nói: