Quan Lộ Thương Đồ

Chương 239 : Vấn đề cục cứt chuột

Ngày đăng: 00:07 22/04/20


Trương Khác chỉ gật đầu không nói gì thêm, mẹ bảo y đưa anh chị họ đi chơi nhưng 9 giờ tối rồi, chỉ có thể tới Thịnh Thế Niên Hoa, gặp đúng Đỗ Phi cũng dẫn bạn cùng lớp lén tới đây chơi.



Phó Tuấn rời Thịnh Thế Niên Hoa mới theo Trương Khác, rất nhiều người ở sàn nhảy gật đầu chào hỏi bọn họ. Mặc dù Thịnh Thế Niên Hoa có thể nói là chỗ giải trí sạch sẽ ở trong nước rồi, nhưng với anh em Lương Quân từ nhỏ gia giáo cực nghiêm, Tôn Lệ xuất thân từ huyện thành nhỏ mà nói, vẫn làm họ hết sức chân kinh, Lương Quân Như há hốc mồm nói:



- Tiểu cô thả lỏng cho em thế này khác gì một tên hoàn khố tiêu chuẩn, chị và anh Đại Quân mà dám tới chỗ thế này, bị đánh gãy chân ngay.



Lời này nói không sai, trú quân có ảnh hưởng khá lớn tới địa phương, con cái một quan quân trung tầng mà bị thả lỏng, có thể làm náo loạn địa phương.



Trương Khác lưu tâm tới chuyện của Trương Dịch, y không muốn một cục cứt chuột làm hỏng chuyện của mình, nếu hắn không chịu yên phận, để hắn dựa vào bản lĩnh của mình kiếm cơm ở thành phố.



Nhưng mãi không tìm được cơ hội nói với chú chuyện này.



Hạng mục nhà định cư đã được lập thành văn bản giấy, trước khi đưa cho Tạ Vãn Tình, Trương Tri Phi nhất định đưa Trương Khác xem qua, liền gọi điện cho Trương Khác nói chuyện này.



Trương Khác trả lời trong điện thoại:



- Là Hải Dụ bỏ tiền ra, cháu xen vào làm gì, chú thấy cháu chưa đủ việc sao còn mang thêm rắc rối cho cháu?



Trước khi Ái Đạt đưa ra chiếc đầu đĩa đầu tiên, Trương Tri Phi chẳng tin tưởng mấy vào Ái Đạt, luôn cảm thấy phương án của Trương Khác quá mạo hiểm, giờ Ái Đạt tiến bộ vùn vụt, còn kiếm từ thị trường mấy ngàn vạn tiền mở rộng, Trương Tri Phi quyết định không mở miệng đánh giá bất kỳ việc làm nào của cháu nữa.



- Cháu xem trước đi, nếu chẳng may bị Tạ Vãn Tình gửi ngược trở về, thì chú để mặt vào đâu?



Trương Tri Phi năn nỉ:



- Chú tưởng cháu dễ lừa à?



Trương Khác bật cười:



- Kệ chú, cháu không rót tiền vào hạng mục này đâu.



- Chú chỉ hi vọng cháu khó tính một chút, thà người nhà đóng cửa lại bới móc nhau chứ không thể để người ngoài chê cười.



Trương Phi Phí nói chuyện điện thoại với Trương Khác rất tùy tiện:



- Gần đây sao cháu đột nhiên bận rộn thế, có phải lại có kế hoạch gì?



- Có kế hoạch gì đâu ạ, vẫn là đống chuyện cũ.



Trương Tri Phi kiên trì nói:




Trương Khác chỉ nói đúng một câu như vậy.



Trương Dịch lúc này mới chú ý tới sắc mặt Trương Khác bất thường:



- Sao thế, đứa nào chọc giận em, anh cho người đi cạo đầu nó.



Trương Dịch tốt nghiệp cao trung xong không thi đỗ vào đại học, dựa vào quan hệ của cha kiếm được chỗ trong cục dân chính Đông Xã, mới làm một năm đã học thói xấu, chẳng có chút bộ dạng nào của nhân viên quản lý công ty.



Trương Khác chẳng buồn nói với hắn, nhìn chú từ cầu thang xuống rồi lại nhìn Trương Dịch.



- Tới rồi sao không gọi điện thoại cho chú?



Trương Tri Phi không hiểu chuyện gì, hỏi Trương Khác:



- Sao lại đứng đây nói chuyện với Tôn Lệ.



Tò đầu vào thấy Trương Dịch ở trong phòng, mặt tái đi, quát:



- Ở đây làm gì, về văn phòng ngay.



Trương Dịch không sợ Trương Tri Phi, mặt cười cợt nói:



- Mười lăm phút nữa là hết giờ làm rồi, làm gì được bằng chút thời gian đó.



Khoác vai Trương Khác:



- Trương Khác hôm nay trông không ổn, chắc là vô dụng bị bạn gái đá đít rồi...



Nói xong cười phá lên, khiến người ở văn phòng khác cũng thò mặt ra nhìn.



- Chú, thứ đó hôm khác rảnh cháu sẽ xem.



Trương Khác không còn hứng thú ở lại nữa, quay đầu ra ngoài, trước khi đi còn ném lại một câu:



- Đừng để một cục phân chuột làm hỏng nồi cháo.



*** Giống câu "con sâu làm rầu nồi canh" thôi, nhưng mình thích để nguyên bản hơn, mình không Việt Hóa truyện, cố gắng giữ bối cảnh TQ nhiều nhất có thể.