Quan Lộ Thương Đồ

Chương 321 : Giải Quyết Chính Thái Trước

Ngày đăng: 00:07 22/04/20


Khi Trương Khác rời chính phủ tỉnh, Từ Học Bình đang mở cuộc họp khẩn cấp về công tác lâm nghiệp, không biết hôm nay ông có bỏ thời gian ra được không, Trương Khác còn muốn nói với ông chuyện trồng rừng.



Trương Khác lái xe tới công ty Hải Dụ, tới thẳng văn phòng Tạ Vãn Tình, trợ lý Trương Đình ở vị trí thư ký đang dùng máy vi tính kiểm tra dữ liệu, bên trong không thấy bóng dáng Tạ Vãn Tình đâu, nhưng nhìn thấy một hộp bánh trứng, đột nhiên nhớ ra từ trưa tới giờ còn chưa ăn uống gì.



- Á.



Tạ Vãn Tình đi vào, thấy Trương Khác đang ăn ngấu nghiến, định cướp lại hộp bánh:



- Chị vừa mua cho Chỉ Đồng đấy.



Trương Khác vội đút ngay một cái vào mồm, nói lúng búng:



- Buổi trưa em không ăn cơm, chị thương em với.



Tạ Vãn Tình phì cười, trong hộp còn lại đúng một cái bánh, cô vừa từ phòng vệ sinh ra thì thấy Trương Khác vào văn phòng của mình, không ngờ chỉ chớp mắt đã bị y xử mất bảy cái bánh, chỉ biết lắc đầu đi rót nước:



- Em không sợ nghẹn à?



- Không sợ, không sợ, chỉ sợ chị mua về bẫy chuột thôi.



Trương Khác nhận lấy cốc nước ấm Tạ Vãn Tình rót cho, y đúng là nghẹn thật, uống luôn hai ngụm lớn mới cảm thấy dễ chịu hơn.



- Tình hình hôm nay nhìn thấy như thế nào?



Tạ Vãn Tình kéo ghế ngồi đối diện với Trương Khác.



- Còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng, đám khốn nạn đó chỉ trồng chút cây giống ở hai bên đường, còn những chỗ không nhìn thấy bọn chúng bỏ mặc để trống trơn, rừng thiên nhiên chẳng còn được một phần ba nữa.



Cứ nghĩ lại cảnh nhìn thấy hôm nay Trương Khác lại tức giận:



Tạ Vãn Tình nhíu mày lo lắng hỏi:



- Nghiêm trọng thế à, tỉnh có biện pháp gì chưa?



- Đang mở cuộc họp khẩn cấp, có biện pháp gì thì em chưa biết.
Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên phía sau:



Tạ Kiếm Nam quay đầu lại thấy thư ký của Tạ Hán Tĩnh đang ôm một đống tài liệu.



- Để tôi giúp cô nào.



Tạ Kiếm Nam đưa tay ra, vờ vô ý xuyên tay vào trước ngực cô cầm lấy một xấp tài liệu, mu bàn tay lướt qua bầu ngực cô thư ký xinh đẹp, liếc nhìn gò má ửng hồng có cô, làm như không hay biết đẩy cửa vào văn phòng của Tạ Hán Tĩnh, cha hắn Tạ Hán Minh cũng có trong đó, ngoài ra còn có phó tổng giám đốc phụ trách đầu tư của tập đoàn.



- Phương án mua lại có vấn đề gì ạ?



Tạ Kiếm Nam vào phòng hỏi ngay:



Tạ Hán Tĩnh bảo thư ký đặt văn kiện xuống, lấy một bản văn kiện trên bàn đưa cho Tạ Kiếm Nam:



- Cháu cứ xem đi đã.



Tạ Kiếm Nam lật xem tới phần tóm tắt thu mua, bị con số trên đó làm cho hoảng sự:



- Chú con số không sai chứ ạ.



- Chú vừa gọi điện xác nhận rồi.



Tạ Hán Tĩnh không phủ nhận, lúc đầu ông cũng hoài nghi liệu có nhầm lẫn trong quá trình đánh máy hay không?



- Tài sản của Tân Quang tuyệt đối không quá 1500 vạn, giá mua đưa ra lại lên tới 3000 là sao?



Tạ Kiếm Nam thực sự cho rằng mình nhìn nhầm rồi, lật xem ước định tài sản nhà máy, đúng là chỉ có hơn 1400 vạn:



- Phương án này do khu Thành Nam đề xuất ra ạ.



- Không, phương án cuối cùng này được Việt Tú, Hải Dụ xác nhận.



Tạ Hán Tĩnh khẽ lắc đầu: