Quan Lộ Thương Đồ
Chương 322 : Tạ Kiếm Nam Đánh Úp
Ngày đăng: 00:07 22/04/20
- Tức là chúng ta chỉ còn quyền lợi chấp nhận hay không nữa thôi sao?
Tạ Kiếm Nam ấp ủng hỏi, sắc mặt mọi người đều không dễ coi chút nào, đây là chuyện từ khi Chính Thái lớn mạnh đến nay chưa từng gặp.
Chế độ chuyển quyền sở hữu quốc xí dần kéo màn, quốc gia yêu cầu giá chuyển nhượng không được thấp hơn tài sản cố định của xí nghiệp, nhưng nhà đầu tư thường tìm mọi cách đánh giá thấp tài sản quốc hữu, sau đó mới mua.
Tạ Kiếm Nam hoàn toàn tin tưởng Cẩm Hồ có năng lực mua lấy Tân Quang bằng giá thấp nhất, cho dù có áp giá tới dưới 1000 vạn cũng không có gì là lạ.
Cái giá 3000 vạn làm hắn choáng váng, nó vượt ngoài mọi dự tính.
Tạ Hãn Tính mặt âm trầm nói:
- Thái độ của Vãn Tình làm người ta nhìn không thấu, chúng ta mất đi chủ động rồi, hai người thấy chuyện này xử lý ra sao đây? Bỏ à?
Tạ Kiếm Nam siết chặt nắm đấm, hắn biết Cẩm Hồ và Ái Đạt liên quan tới nhau rất sâu, Ái Đạt có thể thành con bò sữa siêu cấp cho Cẩm Hồ, Chính Thái hiện không còn ưu thế về tài chính nữa, chẳng lẽ từ bỏ? Tạ Kiếm Nam không cam lòng, mím môi tới trắng bệch không nói một lời.
Tạ Hán Minh trầm ngâm hỏi:
- Anh nói bỏ là bỏ lần thu mua này, hay là hoàn toàn rút khỏi Cẩm Hồ?
Tạ Hán Minh hừ một tiếng:
- Rõ ràng người khống chế thực tế đằng sau Ái Đạt và Cẩm Hồ đều cái công ty do con trai Từ Học Bình sáng lập trước kia cùng Cty Việt Tú thần bí, Cẩm Hồ ra giá càng lớn, Ái Đạt sẽ có được càng nhiều chính sách ưu đãi từ từ chính phủ, đó là biến tướng của chuyển dời lợi ích. Vãn Tình nó đã không coi mình là người nhà họ Tạ nữa rồi, chúng ta nếu còn dây dưa với bọn chúng, ở việc này, cuối cùng thua thiệt chỉ có chúng ta...
Ông ta nói ba chữ "ở việc này" rất nặng, hiển nhiên cũng không cam lòng.
- Doanh lợi của Cẩm Hồ nửa cuối năm ngoái là bao nhiêu?
Tạ Kiếm Nam chưa chịu từ bỏ.
- Trên phương án thu mua có số liệu tài vụ năm ngoái đi kèm, năm ngoài Cầm Hồ tăng thêm 3000 vạn đầu tư thiết bị xử lý nước, cho nên trên sổ sách, không lãi được một xu nào.
Tạ Hán Tĩnh càng nói mặt càng tối lại.
Năm ngoái chính Thái lấy 3000 vạn mua lấy 30% cổ phần của Cẩm Hồ, lúc này chủ động rút cổ phần, kết quả tốt nhất là lấy lại được 3000 vạn, như thế khác gì cho Cẩm Hồ vay không lãi 3000 vạn hơn nửa năm.
Nếu đánh giá một cách nghiêm túc, tài sản cố định của Cầm Hồ còn chưa tới 100 triệu, năm ngoái bọn họ đưa ra giá mua cao như vậy là muốn lợi dụng ưu thế tài chính, cùng điều kiện mua lại nhà máy giấy, từng bước chiếm đoạt cổ phần của Cẩm Hồ, không ngờ hiện mất đi ưu thế tài chính, còn việc mua lại nhà máy giấy là sợi giây thừng trói buộc bọn họ.
Tạ Kiếm Nam biết chú hai ý đã quyết, trong nước có nhiều cơ hội như vậy, sống chết bám lấy không phải là phong khách của ông ta. Lần này Tạ Hán Tĩnh gọi hai cha con hắn tới vì năm ngoái cha con hắn kiên trì mua lại cổ phần của Tạ Vãn Tình, nói cách khác đây là một lời cảnh cáo.
Tạ Kiếm Nam không phục, song đành phải giữ im lặng, buối sáng hắn nhận được điện thoại của Cát Ấm Quân, công ty thực nghiệp Gia Tín thuốc sở hữu của Cát gia ngày mai sẽ triệu tập đại hội cổ đông thảo luận một phương án mua cổ phần, đối tượng không ngờ là Cty hữu hạn Việt Tú HK, mà đại biểu pháp nhân của công ty này là Hứa Tư.
Tạ Kiếm Nam bảo Cát Ấm Quân đem tư liệu công khai chuyển cho hắn, sau khi cổ phần, Việt Tú HK sẽ có 25% cổ phần của thực nghiệp Gia Tín. Nhớ lại năm ngoài gặp Trương Khác và Hứa Tư ở Hong Kong, còn tưởng bọn họ thuần túy tới dự sinh nhật Tôn Tĩnh Mông, không ngờ có giao dịch như thế này.
Người làm ăn biết thời thế, dù không cam lòng tới đâu Tạ Kiếm Nam cũng không mất đi lý trí:
Tạ Kiếm Nam cố bình tĩnh nói:
- Bỏ tăng vốn đầu tư mua lại sao?
Trương Khác vờ hồ đồ:
- Vậy Chính Thái đồng ý cho Việt Tú điều chỉnh cổ phần?
- Chỉ một mình Việt Tú thôi sao?
Tạ Kiếm Nam mặt âm trầm, Việt Tú liền một lúc tăng 3300 vạn, sau khi điều chỉnh cổ phần, Việt Tú sẽ nắm quyền khống chế cổ phần.
Trương Khác cười, Chính Thái quen dùng ưu thế tái chính chèn ép người khác, hiện giờ bản thân gặp cảnh này chắc cay cú lắm:
- Tôi ngay tại đây đại biểu cho Việt Tú đề xuất mua lại 30% cổ phần Cẩm Hồ trong tay Chính Thái với giá 3000 vạn tiền mặt.
Tạ Kiếm Nam sắc mặt rất khó coi, xem ra bọn chúng chỉ muốn Chính Thái rút lui, hơn nữa còn không thêm một xu, 3000 vạn coi như bỏ đấy hơn nửa năm không dùng rồi, số tiền này lấy đi mở hai cửa hàng, nửa năm có thể kiếm được doanh loại 1000 vạn.
Nhưng Chính Thái có thể không rút lui sao?
Triệu Cẩm Vinh ngồi trên xe, thấy Tạ Kiếm Nam dừng lại nói chuyện với Trương Khác, không nghe thấy bọn họ nói gì, hai người này quen nhau cũng là bình thường, song nói chuyện cách cửa sổ xe, xem ra hết sức lãnh đạm.
Triệu Cẩm Vinh cũng chỉ gặp qua Trương Khác vài lần, ấn tượng sâu nhất là lần bị Phó Tuấn bóp cổ, Trương Khác đưa Mã Hải Long đi. Mặc dù chuyện đó không để lại hậu quả gì, song là lần đầu tiên Triệu Cẩm Vinh bị làm bẽ mặt từ sau khi phất lên ở Hải Châu.
Trương Khác tuy chỉ là thiếu niên nhưng sau lưng có Đường Học Khiêm, Từ Học Bình, đúng là chuyện làm người ta nản chí.
Triệu Cẩm Vinh bảo lái xe đi tới, làm ra vẻ phóng khoáng nói:
- Giám đốc Tạ cũng quen Khác thiếu gia vang danh Hải Châu sao?
Trương Khác nghe thế nghĩ, chắc là không bao lâu nữa mình thành đệ nhất ác bá Hải Châu rồi, đúng là nản, đáp cho có lệ:
- Tất nhiên quen rồi, hơn nữa còn rất quen là khác.
Ngẩng đầu nhìn tòa nhà Phủ Thiên nói:
- Nơi này sắp xây xong, Cẩm Thành hẳn là kiếm lớn rồi. Đi qua nhìn thấy đại sảnh rất khí phái! Tiếc là cả đại sảnh liền một thể, không dễ bán.
Triệu Cẩm Vinh đắc ý nói:
- May nhờ có giám đốc Tạ tặng lời, nơi đó định phân quyền sở hữu ra bán..
Trương Khác liếc nhìn Tạ Kiếm Nam, xem ra hắn đúng là có vài phần kiến thức, chuyện này không tiếp tục kiềm chân Cẩm Thành được nữa, làm Trương Khác khó chịu.