Quan Lộ Thương Đồ

Chương 326 : Chẳng Ai Làm Như Thế

Ngày đăng: 00:07 22/04/20


- Cái xưởng rách nát của chúng tôi, một năm cũng chẳng kiếm nổi 60 vạn.



Hứa Thụy Bình cười, hắn tốt nghiệp đại học xong vào xưởng gốm công tác được 12 năm, năm ngoái lấy gan cùng ba đồng sự bao thầu cả xưởng, Trần Kỳ chuyến này đặt xưởng bọn họ một lô đồ gốm cao cấp, hắn mang hàng tới.



Chu Phục cười:



- Các cậu mà phục chế được gốm Hải Châu trong lịch sử thì phát tài có khó gì! Thầy Hứa chẳng phải hứng thú nghiên cứu cái đó à?



- Ông cụ nhà tôi chỉ làm vì hứng thú, viết vài bài báo thôi, còn chẳng giúp ích gì cho cải tiến công nghệ, tôi nhà ông tới xem giúp còn bị quát cho. Nếu ba tôi muốn phát đạt, năm xưa đã chẳng rút khỏi thành ủy, anh em chúng tôi cũng không cần vất vả thế này.



Hứa Thụy Bình than vãn:



- Đi đi, đừng có đứng chắn cửa...



Hứa Hồng Bá quát con, sau khi quán cờ tu sửa hoàn tất, ông đã chính thức chuyển quán cờ sang đây, quay sang nói Chu Phục:



- Lần này rùm beng nhỉ, sợ người khác không biết công ty các vị lắm tiền à? Chuẩn bị làm gì mà tạo thanh thế ghê thế?



- Khác thiếu gia chưa tìm thầy Hứa à? Lần trước họp còn nghe nói muốn mời thầy làm cố vấn cho công ty chúng tôi cơ mà, vậy chắc cậu ta cũng sắp tìm thầy rồi.



Hứa Hồng Bá ngạc nhiên:



- Tôi chẳng biết gì về làm giấy, chỉ biết khảo cứu văn chương, chẳng lẽ công nghệ làm giấy hiện đại còn phải tham khảo thời xưa à?



- Vào trong nói chuyện.



Chu Phục kéo Hứa Hồng Bá vào trong.




Trong cuộc họp này có sự tham gia đầy đủ của chín thường ủy, Tống Bồi Minh, Trương Tri Hành, Thái Phi Quyên, Chu Du, Tống Chí Hữu cũng được mời tham gia.



Trước mặt mỗi người đều có ba bản văn kiện, một là giới thiệu kết cấu cổ phần và tình hình tài vụ của nhà máy giấy Tân Quang, điện tử Ái Đạt sau khi điều chỉnh lại, cái thứ hai là phương án giải quyết tổng quát do Trương Khác thông qua nhà máy giấy Tân Quang đưa lên, cuối cùng là văn bản hạng mục rừng giấy nhất thể do Chu Du tổ chức nhân thủ soạn thảo, do Tống Chí Hữu tu sửa.



Làm mọi người cảm thấy khó tiếp nhận là một thiếu niên 18 tuổi, lại sở hữu số tài phú khó tưởng tượng, mà số tài phú này tích lũy chỉ trong hai năm gần đây.



Mời đầu nhìn thấy văn kiện này, Chu Phú Minh nói hai câu:



- Biết ngay thằng nhóc nhà thư ký trưởng Trương không đơn giản mà, đúng là không đơn giản...



Tiếp theo đó ông ta nói rất ít, liên quan tới chuyện Trương Khác khả năng là một trong số nhân vật hạch tâm nhất thuộc Từ hệ đã được Tạ Kiếm Nam nhắc tới trong lần bái phỏng trước...



Đầu tháng 11 năm ngoái, trong đêm tin tức Ái Đạt đoạt được Tiêu Vương truyền về Hải Châu, Tạ Vãn Tình đại biểu Ái Đạt báo cáo một số tình hình với thành phố, trong lòng Chu Phú Minh đã đoán ra phần nào, nhưng không ngờ Trương Khác là người sáng lập Ái Đạt, lúc này lại thành cổ đông duy nhất của Cẩm Hồ.



Đỗ Tiểu Sơn, Kim Quốc Hải biết nhiều hơn một chút, tới lúc này mới biết cụ thể.



Không khí trong phòng hội nghị có chút ngột ngạt, Thái Phi Quyên, Chu Du, Tống Chí Hữu không thoải mái chút nào. Chu Du bất giác nghĩ không biết lúc này Trương Khác đang làm cái gì? Có biết bao nhiêu người đang đau đầu vì y không?



Ngẩng đầu lên nhìn Chu Phú Minh, vẻ mặt còn tính là bình tĩnh, không nhìn ra trong đầu nghĩ gì, hẳn với quy mô Cẩm Hồ hiện nay, Chu Phu Minh có muốn ngầm ngáng chân cũng phải thận trọng nghĩ tới phản kháng của Cẩm Hồ.



Chu Phú Minh không nói, những người khác đều trầm mặc. Văn kiện đều không dầy, Chu Du, Tống Chí Hữu chỉ giải trình chưa tới một tiếng, thời gian còn lại mọi người cúi đầu lật xem văn kiện, không ai muốn chủ động phát ngôn.



Chu Phú Minh trong lòng nổi sóng không thôi, nhớ tới rất nhiều chi tiết mà lâu này không chú ý, phải nói ông ta cũng ít nhiều có thiện cảm với Trương Khác, tuyệt đối không ngờ ông có thủ đoạn lợi hại như vậy, lại còn có thành tựu làm người ta chú ý như thế.



Con người luôn có chênh lệch, không có chênh lệch, địa vị xã hội của con người ta đã không chênh lệch như thế, nhưng Trương Khác thực làm người ta cảm thấy chênh lệnh quá lớn.