Quan Lộ Thương Đồ

Chương 421 : Khổng Trường Hà

Ngày đăng: 00:08 22/04/20


- Chị tưởng tôi có quyền lợi lựa chọn ở bên ngoài sao?



Trương Khác cười khổ:



- Gian phòng cậu ở mùa hè chúng tôi chuyên môn giữ lại cho cậu đấy, cậu muốn vào ở cũng được.



- Phòng còn giữ, vậy người thì sao?



Trương Khác liếc nhìn Vệ Lan:



- Tôi yêu cầu này nọ cũng nhiều lắm đấy, nên ở nhà khách hay bị người ta ghét.



Vệ Lan mặt đỏ hồng, cô vẫn không thể ứng phó với giọng điệu chọc ghẹo của Trương Khác, đặc biệt là sau sự kiện mùa hè kia.



Cái mùa hè đó đã qua thật rồi sao? Có lẽ thế, Vệ Lan nhìn bóng lưng của Trương Khác, lột bỏ đi vẻ ngoài phù phiếm ngông cuồng, không ngờ nam nhân này lại chói lọi như thế, cho dù muốn thành người bên cạnh y thôi cũng là mong muốn xa vời.



Nếu phòng vẫn còn giữ, Trương Khác liền để Dương Vân, Lưu Minh Huy ở đó, Địch Đan Thanh cho người mang bữa sáng tới phòng, đang ăn thì Trương Khác nhận được điện thoại của mẹ:



- Dạ, con tới rồi, hiện con đang cùng người của công ty ở nhà khách, ba hẹn gặp lúc 10 giờ... Mẹ muốn tới à? Mẹ không phải đi làm sao?



Lương Cách Trân lái xe tới đưa bọn họ tới nhà máy, không cần làm phiền Địch Đan Thanh nữa.



Tới nơi thì Trương Tri Hành đã đợi trước ở đó rồi, nhân viên quản lý nhà máy đều đợi ở phòng hội nghị, Trương Khác để cha giới thiệu thân phận của hai người kia, còn hắn ngoan ngoãn với thân phận nha nội.



Nhưng nha nội còn được ưa chuộng hơn tinh anh thương trương nhiều, ít nhất có cô thư ký thanh tú cứ thi thoảng như vô ý đánh mắt sang phía y, may mà mẹ về đơn vị rồi, nếu không nhìn thấy bộ dạng của cô ta cực kỳ khó chịu.



Trương Khác chẳng ghét có người dùng mắt tản tỉnh mình, ở nhà máy đã an bài Dương Vân, Lưu Minh Huy làm nhân vật chính, y rất rảnh rỗi, nếu không có vài cô gái liếc mắt đưa tình đốt thời gian, thì chẳng lẽ đi lật xem tài liệu công nghệ của nhà máy à?



Những người ở đây đều biết phó thị trưởng Trương muốn đưa nhà máy rượu Tân Vu bước ra ngoài, có kế hoạch quật khởi trên thị trường rượu, nên nhân viên xí nghiệp Tiêu Vương đến thăm, tất nhiên được đón tiếp nhiệt tình.
Trương Khác không có thời gian chơi đoán đố với ông ta, mai y ở lại Tân Vu, ngày kia bay đi Hong Kong, rồi tối ngày kia lại về tỉnh thành, liền nói:



- Giám đốc Khổng ấn tượng với tôi rất nhạt, nhưng tôi ấn tượng với ông rất sâu, nếu không đã chẳng cổ động ba tôi tới Sơn Đông mời ông.



- Sao?



Khổng Trường Hà ngạc nhiên, ông ta luôn thẳng mắc Trương Tri Hành vì sao lại tới một cái huyện của Sơn Đông để mời minh? Khổng Trường Hà tự biết phân lượng của bản thân, tuy có làm ra chút thành tích nhưng còn xa mới tới độ vang danh thiên hạ.



Tần Sương Hoa ngồi ở ghế phụ cũng quay đầu lại, chẳng lẽ phó thị trưởng Trương khăng khăng mời Khổng Trưởng Hà từ Sơn Đông tới với bao nhiêu ưu đãi như thế là vì con trai giới thiệu? Coi kinh doanh xí nghiệp là trò chơi con nít hay sao?



Vốn Tần Sương Hoa và Khổng Trường Hà có ý ngồi cùng xe với Dương Vân, Lưu Minh Huy để tiện giao lưu thêm chuyện quản lý kinh doanh, chỉ là không tiện từ chối Trương Tri Hành nên mới ngồi xe này.



Trương Tri Hành khoanh tay cười điềm tĩnh:



- Ái Đạt trước khi ra quyết sách đều có nghiên cứu nhất định với đối thủ cạnh tranh tiềm tàng, nhất là Tần Trì khi đó chỉ báo giá sau mỗi Ái Đạt, nên Ái Đạt sau này nghiêm túc phân tích Tần Trì, sợ năm nay Tần Trì có động tác gì đặc biệt.



Khổng Trường Hà lắc đầu:



- Năm ngoái chúng tôi tranh không được, năm nay càng không có hi vọng gì rồi, ai biết được giá Tiêu Vương cao tới mức nào?



"Thì ra mình luôn ở trong sự theo dõi của Ái Đạt, nhưng con trai ông ta thì liên quan gì tới báo cáo nghiên cứu thị trường của Ái Đạt?"



Tần Sương Hoa càng nghi hoặc, mùa hè năm nay Trương Khác gây ra chuyện ầm ĩ ở Tân Vu, ông ta biết rõ, song chẳng có cảm giác gì đặc biệt, vì đám nha nội thì đứa nào chẳng thế.



Dù hôm nay lần đầu gặp Trương Khác, thấy vẻ ngoài lịch thiệp, ăn nói đúng mặc của y khác hẳn ấn tượng hình thành trong đầu ông ta, Tần Sương Hoa chỉ nghĩ là lớp ngụy trang của đám nha nội thôi.



Như con trai của La Quy Nguyên, trước mặt người ta có vẻ đàng hoàng lắm, ai biết đằng sau lưng hắn lại là loại người như thế, may mà hiện giờ không phải thời kỳ "nghiêm trừng lưu manh", nếu không hắn đủ ăn chục phát đạn rồi.