Quan Lộ Thương Đồ
Chương 463 : Thù oán hai kiếp
Ngày đăng: 00:09 22/04/20
Đỗ Phi chỉ dẫn xe tới nhà Trương Khác, đây mới gọi là biệt thự bên hồ thực sự.
Lý Minh Du, Trương Đình ở phòng khách bên trên dọn dẹp, vừa có một nhóm khách đi, để lại một đống chén trà..
Trương Tri Vi và Trương Dịch ngồi ở phòng khách phía dưới, thấy ba người Mã Tử Thiện đi vào vội đứng dậy chào hỏi.
Mã Tử Thiện biết Trương Tri Hành, tuy một năm qua Trương Tri Vi tiều tụy đi rất nhiều, nhưng tướng mạo vẫn rất giống em họ, liền nhiệt tình đi tới đưa tay ra:
- Tôi là hiệu trưởng Nhất Trung, đây là cô Lý giáo viên chủ nhiệm của em Trương Khác, xin hỏi ông là...
Trương Tri Vi sa sút hơn một năm, tư thái cũng trở nên hèn mọn, đưa hai tay ra nắm chặt tay Mã Tử Thiện:
- Tôi là bác Trương Khác, mọi người tới thăm nó à? Nó nằm ở tầng trên.
- Cô giáo Lý, hiệu trưởng Mã...
Đường Thanh nghe thấy tiếng xe đỗ ở cửa nên thì đầu ra xem, lúc này xuống cầu thang nói:
- Trương Khác bị trẹo chân không tiện đi lại, mời mọi người lên lầu ạ.
Mã Tử Thiện thấy Trương Tri Vi và Trương Dịch đứng yên tại chỗ, do dự không biết phải làm sao, đi tới cầu thang cũng không thấy bọn họ có ý lên cùng, lòng càng kỳ quái: Anh họ phó thị trưởng Trương sao không biết chút quy củ gì thế này?
Trương Tri Vi xấu hổ vô cùng, Trương Tri Phi trước khi đi có dặn ông ta và Trương Dịch, trừ khi Trương Khác gọi, còn ai nói cũng không được lên lầu.
Một lúc sau Mã Tử Thiện, Lý Chi Phương, Đỗ Phi xuống lầu, Đỗ Phi rất muốn ở lại chơi, nhưng trước mặt Lý Chi Phương, hắn phải đóng giả học sinh ngoan, hơn nữa tối tan học còn phải đưa Chu Hiểu Lộ tới, nên theo họ về trường.
Thấy đám Mã Tử Thiện xuống, Trương Tri Vi đi tới, mặt nặn ra nụ cười:
- Mọi người đi đấy à?
Trương Tri Vi đưa tay ra định bắt tay, nhưng Mã Tử Thiện quay mặt sang một bên nói với Lý Chi Phương:
- Em Trương Khác bị thương, chuyện thi cử sẽ bị ảnh hưởng, cô trao đổi với các giáo viên khác xem làm sao, phó thị trưởng Trương để lại em ấy cho chúng ta, chúng ta phải xứng đáng với niềm tin nấy...
Nói tới đó đa đi ra ngoài phòng khách.
Trương Tri Vi mặt nóng rát, khó chịu hơn cả bị người ta tát, Trương Dịch còn trẻ chịu không nổi nhục nhã này, muốn bỏ đi.
- Quay lại.
Trương Tri Vi hạ thấp giọng quát:
- Ngồi xuống đấy.
Người đi gần hết, phòng trống hẳn, chị em Tích Dung Tích Vũ chạy quanh giường, không biết hai nha đầu này lấy đâu ra tinh lực dư thừa như vậy, Trương Khác chăm chú nhìn chóng cả mặt, chỉ sợ hai cô bé xô vào, chân bó bột giơ lên cao.
Tích Dung, Tích Vũ hôm nay tới thấy Tạ Vãn Tình cứ đòi đi gặp Chỉ Đồng, nghe Lý Minh Du kể ba nha đầu tối nào cũng gọi điện cho nhau, còn thân hơn cả với mẹ mình.
- Thím, ngày mai cháu và Tiểu Dịch tới đón thím...
Rồi làm bộ muốn đi, bà nội Trương Khác lau tay vào tạp dề chạy tới ngăn lại:
- Dù có là không thân thiết gì thì đến nhà rồi cũng không thể chưa ăn tối đã đi... Nếu các cháu muốn về Đông Xã thì thím cũng theo cùng.
Trương Khác không nói một lời, nhảy lò cò tới bàn ăn ngồi xuống, xem Lý Minh Du và giúp việc của Tạ Vãn Tình chuẩn bị những món ăn ngon lành, Trương Dịch muốn đi thật, Trương Tri Vi chỉ vờ vịt làm cho người khác xem, kéo con trai, ngồi xuống ghế sô pha.
Lý Minh Duy đi gọi Tạ Vãn Tình sang ăn cơm, tính cả Tích Dung Tích Vũ thì tổng cộng 12 người ngồi vây quanh bàn ăn cơm, căn nhà này ít khi náo nhiệt như thế.
Trên bàn ăn Trương Khác chỉ nói chuyện với Đường Thanh, Trương Mân, Tích Dung, Tích Vũ còn những người khác ngó lơ hết.
Trương Tri Vi há miệng mấy lần nhưng không có cơ hội nói ra.
Căn cơm xong Tạ Vãn Tình kéo hết "đồng minh" của Trương Khác tới nhà cô chơi, Lương Quốc Hưng và vợ tới thăm Trương Khác, Trương Tri Phi kiếm được chủ đề, hỏi về tình hình ao cá, rủ mọi người khi nào rảnh rỗi về quên câu cá.
Trương Tri Vi vừa mới định tiếp lấy câu chuyện thì có người ấn chuông, trước đó không hề nghe thấy có tiếng xe ô tô, Phó Tuấn ra mở cửa, rồi dắt Lý Nghị Hoa vào.
Trương Khác như trút được gánh nặng, nói với Trương Tri Phi:
- Chú ngồi chơi với cậu cháu nhé...
Không hề nhắc tới Trương Tri Vi, bảo Phó Tuấn đỡ lên lầu bàn việc với Lý Nghị Hoa.
Ở đây chỉ có Trương Tri Phi đã thấy Lý Nghị Hoa vài lần, Lương Quốc Hưng không quen, nhìn Lý Nghị Hoa hết sức cẩn thận đỡ tay trái Trương Khác đưa y lên lầu, liền hỏi nhỏ:
- Đó là ai thế?
- Lý Nghị Hoa, trước là phó chủ nhiệm quỹ tín dụng, giờ là phó tổ trưởng tiểu tổ trù kiến ngân hàng thương nghiệp, vài ngày nữa sẽ là giám đốc...
Trương Tri Vi thầm than trong lòng, ánh mắt lộ vẻ buồn nản, ông ta nếu còn tại chức thì cấp bậc phó khoa, không kém cạnh gì Lý Nghị Hoa, nhưng cuộc đời thay đổi có ai đâu ngờ.
Công tác chuẩn bị tiền kỳ của ngân hàng thương nghiệp đã thỏa đáng, được tỉnh phê duyệt, mang tính chất của một công ty hữu hạn cổ phần, ngân hàng thương nghiệp tiến vào gia đoạn huy động với, thành phố ủy thác Cẩm Hồ, Hải Dụ, Thịnh Hâm và Cty cổ phần Hải Châu tham dự cổ phần, tổn giá trị vốn lên tới 200 triệu.
Tiếp theo đó là tuyển cử hội đồng quản trị, hội đồng giảm sát, ủy viên hội ủy viên thẩm duyệt vốn vay.. Hoàn thành các thủ tục này, tới trước Nguyên Đán có thể chính thức treo biển hoạt động.
Lý Nghị Hoa được Cẩm Hồ, Hải Dụ liên hợp với Thịnh Hâm đưa lên làm giám đốc ngân hàng, cả Cty Cổ phần Hải Châu cũng đồng ý.
Lương Quốc Hưng ngồi chơi một lúc rồi lên lầu nói với Trương Khác một tiếng, cùng vợ về. Tới 8h 30 tối, Phó Tuấn lái xe đưa vợ con cùng Đường Thanh về.
Trương Tri Phi thường ngày không ở nhà bên, nhưng Trương Khác chân bị rạn xương, liền quyết định tạm thời ở lại, để thuận tiện chăm sóc cháu.
Trương Khác thì đang âm mưu ngày mai tìm cách lừa mẹ đi, sau đó lừa cả nhà chú đi để được tự do.
Đến 9h, Trương Tri Phi bảo vợ con đưa bà nội Trương Khác về nhà bên ngủ, ông ta ngồi lại phòng khách tiếp tục chờ cùng Trương Tri Vi và Trương Dịch.