Quan Lộ Thương Đồ
Chương 565 : Đêm Ở Hương Cách Lý Lạp
Ngày đăng: 00:10 22/04/20
Lâm Tuyết liếc nhìn Hồ Tôn Khánh đang quan sát mình, nở nụ cười đầy phong tình:
- Thị trưởng Hồ nói những lời này với tôi có tác dụng gì? Tinh Điển làmđịa ốc mà, có làm hạng mục Vườn Sồi đâu, thịt béo tới đâu cũng chẳngthèm...
Rồi cầm tài liệu ném váo thùng rác:
- Thành phố đã làm vậy rồi thì tôi bỏ chút sức lực ra ký tên vậy.
- Năm nay bất kể dùng thủ đoạn nào cũng phải huy động được đủ vốn trướcmùa thu cho cầu công trình đường cao tốc và cầu Tiểu Giang Nhị, đó làquyết định sáng nay thành phố đưa ra. La Quân đề xuất kế hoạch 10 tỷ,tức là mỗi năm thành phố lấy một phần ba tài chính ra đầu tư rồi, cô cóđộng lòng không?
Hồ Tôn Khánh ngồi yên trên ghế, nhìn bóng lưng gợi cảm của Lâm Tuyết, thong thả nói:
- 5 năm 10 tỷ?
Lâm Tuyết vừa đặt tay lên năm đấm cửa nghe nói thế thì lông mày giựt một cái, Tỉnh Điển từ khi thành lập tới nay, sáu khu huyện Kiến Nghiệp tổng đầu tư kiến thiết cơ sở hạ tầng chưa được 10 tỷ, vung tay lớn như thế,chẳng phải các ban nghành khác phải thắt lưng buộc bụng:
- Quy mô Tân chiến lược rốt cuộc lớn nhường nào?
- Quy mô tân chiến lược lớn gấp khu cao tân Tân Phổ mười lần, cuộc họpsáng nay cũng thảo luận ra tên gọi, là ý tưởng hành lang số...
Hồ Tôn Khanh nheo mắt nhìn đôi mắt mỹ lệ nhưng mang cho người ta cảmgiác lành lạnh của Lâm Tuyết đang bốc lên ngọn lửa rừng rực, cô gái nàytham tiền, làm sao kháng cự được sức cám dỗ của công trình lớn nhất củachính phủ Kiến Nghiệp xưa nay?
- Đám La Quân, Vương Duy Quân nắm chặt lấy chiến lược này rồi, cô làm sao chia được canh trong đó.
- Thị trưởng Hồ biết đang suy nghĩ hộ tôi sao?
Lâm Tuyết cười lả lơi:
- Ông lo bản thân bị bỏ rơi chứ gì?
Vẫy tay rời khỏi văn phòng Hồ Tôn Khánh, Lâm Tuyết nhìn thấy Trương Khác đang đi một mình từ đầu kia hành lang tới, ánh sáng hơi tối, không nhìn rõ mặt y, nhưng Lâm Tuyết vẫn nhận ra được, chẳng muốn đụng mặt y, côta quay sang lối khác.
Trương Khác đi tới chỗ Lâm Tuyết vừa đứng, nhìn tấm biển trên cửa phòng, thầm nghĩ cô gái này giao du rộng thật.
Có điều hạng mục cải tạo ngõ Học Phủ đặt cái ngưỡng cao như vậy, không lo cô ta xen vào nữa.
Tạ Vãn Tình thò đầu vào:
- Em đang đợi điện thoại ở Dallas.
Trương Khác xem đồng hồ:
- Lúc này chắc hợp đồng được ký rồi.
Nhìn thấy cái giường thoáng chốc bị ba nha đầu dày xéo không còn ra hình dạng gì, Trương Khác chỉ biết cười lắc đầu.
Tiếp đó lại thêm hai ba người nữa đi vào, thì ra bữa tiệc phía dưới đã kết thúc, mọi người tới quấy rầy y.
- Còn tưởng có kẻ nào đó đang nấp trong một góc tối đắc ý theo dõi mỗi người trên bữa tiệc cơ.
Diệp Kiến Bân vừa vào đã trêu y:
- Tôi làm gì có sở thích quái đản đó.
Trương Khác bĩu môi:
- Nhưng tôi rất muốn nhìn thấy vẻ mặt kẻ nào đó khi tin tức ở Dallas truyền về.
- Cậu phải cho giới truyền thông trong nước nghỉ với với...
Gian phòng này có quầy bar nhỏ, Diệp Kiến Bân đi tới lấy rượu bảo vợchia ly cho mọi người, chắc là vừa rồi ở dưới kia uống chưa đã, nên lênđây uống.
Cuối tháng ba, phương án tăng cổ phiếu sát nhập công bố với giới truyềnthống, mặc dù một tháng qua báo chí cũng cho đăng tin, song với thái độdè dặt, vì chỉ cần thị trường chứng khoán Hong Kong có dao động, phươngán này sẽ chết non.
Không ngờ một tháng qua thị trường chứng khoán Hong Kong tăng vùn vụtmỗi ngày, hơn nữa nhìn thế phát triển này sẽ còn tăng lên trong khoảngthời gian dài nữa.
Năm 97, tiền bạc không còn là đề tài phải che che giấu giấu nữa, một xínghiệp dân doanh từ khi sáng lập tới nay mới hơn 2 năm đã có số tài phủlên tới hàng tỷ, bất kể dùng ngôn ngữ kích động thế nào đánh giá cũngkhông quá.
Chuyện duy nhất làm giới truyền thông trong nước thất vọng là người sáng tạo ra số tài phú này không hề có ý ra mặt.