Quan Lộ Thương Đồ
Chương 594 : Cách Cục
Ngày đăng: 00:10 22/04/20
Đưa Đường Thanh, Trần Phi Dung về nhà xong, Trương Khác lái xe về Tân Cẩm Viên.
Khi đi qua cảnh cổng thứ hai Trương Khác nhìn thấy Triệu Ti Minh đứngdưới đèn đường, đi về phía xe của mình, liền dừng xe lại, vẫy tay vớibảo vệ đang thò đầu ra, ý bảo với bọn họ bên này không có chuyện gì.
Trương Khác gác tay lên cửa sổ xe, hỏi:
- Có chuyện gì?
- Cẩm Thành mấy năm qua làm gì để mày nhớ thù như vậy?
- Thù?
Trương Khác ngẩng đầu lên nhìn trời, tức cười nói:
- Nếu nói tới nhớ thù, có lẽ là Cẩm Thành nhớ thù mới đúng, con người tôi rất ít khi chịu thua thiệt.
- Vậy vì sao có món lợi lớn như vậy mà mày không chiếm lấy lại ngồi yên nhìn Cẩm Thành rơi vào tuyệt cảnh?
- Mày nghĩ như vậy hả?
Trương Khác trầm ngâm một lúc nói:
- Có thể mày cho rằng làm ăn không cần nguyên tắc, nhưng tao thì khác,làm ăn không phải cứ thấy lợi là lăn vào. So với trút giận lên ngườikhác, không bằng nghĩ lại bản thân, mày nghĩ xem những chuyện Cẩm Thànhlàm mấy năm qua có đáng để tao đưa tay ra viện trợ không?
Ánh mắt y trở nên sắc bén, thong thả nói:
- Tao nghĩ ba mày đã chuẩn bị tâm lý rồi, hại người khác thì có lúc bịngười khác hại thôi, Cẩm Thành một khi không cầm cự nổi, sẽ nhiều kẻ ném đá xuống giếng lắm đấy, mày đừng trách tao khoanh tay ngồi nhìn.
Triểu Ti Minh ủ rũ lùi lại, hắn đúng là không có tư cách gì tìm TrươngKhác, chỉ là không nói chuyện một lần thì hắn không cam tâm, nhìnTrương Khác lái xe vào cổng, ai cũng nghĩ y là một tên hoàn khố, đâubiết y giấu mình sâu như vậy.
Đèn nhà Tạ Vãn Tình còn sáng, đêm đã khuya, gió hồ vi vu thổi tới, câycỏ hậu đình đang mùa rực rỡ, Trương Khác đi xuyên qua con đường nhỏ látđá cuội, dưới ánh đèn mờ thấy Tạ Vãn Tình ngồi trên ghế đá đọc tài liệu, vừa có vẻ dịu dàng duyên dán, vừa có quyến rũ lả lơi, chiếc váy mỏng bị gió thổi dán sát lên da thịt, lộ hết ra đường cong hoàn mỹ.
- Chị xem gì mà chăm chú thế?
Trương Khác đứng dựa vào cột đèn sắt, chăm chú ngắm nhìn gò má kiềudiễm, chiếc xương quai xanh tuyệt đẹp, bầu ngực đầy đặn của Tạ Vãn Tình...
- Á, đi gì mà như ăn trộm thế...
- Cứ để bọn chúng lúc nào cũng chịu tư vị thất bại đi.
Tạ Vãn Tình nhoẻn miệng cười:
- Em thật tự tin đấy.
- Vì cách cục không giống nhau mà chị.
Trương Khác cười tự tin:
- Bọn chúng chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt, không đột phá nổi cực hạncủa bản thân thì làm gì nổi. Bọn chúng nhìn thấy món lợi 100 đồng, làchỉ biết tìm đủ mọi cách moi cho được 120 đồng, mà không có khí độnhường ra 20 đồng để lần sau còn kiếm tiếp, làm chuyện gì cũng không có chữ tín, nghĩ lừa lọc mới là chuyện thường của hoạt động thương nghiệp.
- Em vào lúc này là mê người nhất đấy.
Tạ Vãn Tình vuốt gò má gầy của Trương Khác, nhìn y ngây ngất, dáng vẻ tự tin của y làm người ta hoàn toàn quên đi khoảng cách tuổi tác, làm côsinh ra cảm giác có thể dựa dẫm, đó là cảm giác rất tuyệt vời, cảm giáckhiến cô bị chính phục.
- Thế sao?
Trương Khác kéo Tạ Vãn Tình xuống, mút lấy chiếc miệng nhỏ nhắn của cô,tay xoa dọc tấm lưng như tơ mềm.. Môi lưỡi xoắn vào nhau rất lâu mớitách ra, Trương Khác ngắm nhìn đôi mắt hồ nước mùa thu của cô đang tỏasáng say người, cùng cánh môi đỏ bị y hôn tới căng mọng ướt át, mỉm cười đưa cánh tay cho cô gối lên.
- À phải rồi.
Tạ Vãn Tình trở mình chống tay Trương Khác, cơ thể trần truồng hoàn toàn trình diện trước mắt y, mái tóc đen tuyền rũ xuống, hai con thỏ trắngrun run nhẹ phát ra ánh sáng dụ hoặc, Tạ Vãn Tình kiêu hãnh nhìn ánh mắt si dại của Trương Khác, hỏi:
- Thực sự sẽ điều chỉnh giá cung cấp hàng cho Tân Nguyên chứ?
- Em chỉ muốn bọn chúng sau khi đánh giá bản thân quá cao sẽ có chuyệnhay ho gì xảy ra thôi, tới giờ chúng vẫn nghĩ em để ý tới Khoa Vương lắm..
Trương Khác cười nhạt:
- Áp lực thị trường đầu đĩa hiện rất lớn, tiếp tục không điều chỉnh hạgiá, sau khi chìm vào hỗn loạn sẽ càng khó thu thập, không chỉ hạ giáhàng cung cấp cho Tân Nguyên, em còn định thương lượng với bên TI,C-Cube, Phillips xem có thể cùng giảm áp lực thế nào cho doanh nghiệpđầu đĩa mới thích hợp.
Trương Khác biết nếu chiến tranh giá cả Cẩm Hồ mất nhiều hơn được, cũngkhông muốn các doanh nghiệp khác đánh nhau làm thị trường hỗn loạn.
Một khi Cẩm Hồ liên hiệp ba phía kia giảm bớt giá hàng, Khoa Vương tấtnhiên là hưởng lợi theo, Trương Khác để Cẩm Hồ đi đầu là muốn xem đám Tạ Kiếm Nam có phản ứng gì, y còn chưa biết Tạ Chiêm lúc này đã bị đá đít.