Quan Lộ Thương Đồ
Chương 654 : Cho một gậy
Ngày đăng: 00:10 22/04/20
- Mình đâu rảnh rỗi thế.
Trần Phi Dung tuy nói vậy nhưng vẫn ghé đầu tới xem phương án cuối cùng.
So với phương án ngây ngô một tháng trước thì phương án ngưng tụ ý kiến rất nhiều sinh viên này đã được tính là khá hoàn mỹ rồi, Trương Khác không cho rằng mình có thể làm ra phương án hoàn thiện hơn nữa.
Thông qua phương án này có thể nhận thức đầy đủ về năng lực sáng tạo của sinh viên, xem ra lập nên hiệp hội sáng nghiệp không phải là uổng phí, Trương Khác xem qua phương án một lượt, tựa hồ không thể đưa ra ý kiến tốt hơn, cười nói:
- Bao nhiêu cái đầu như thế, thế nào chẳng tốt hơn hai cái đầu.
Gần tới giờ KTX tắt đèn, ba cô gái cùng một số thành viên bình thường của hiệp hội liền trở về, đám Thời Học Bân rải chiếu xuống đất là có thể ngủ được, sinh viên năm thứ ba thành cáo cả rồi, phía chung cư nghiên cứu sinh không hạn chế thời gian, Trương Khác ở lại tán phét với bọn họ.
Thời Học Bân là sinh viên năm ba khoa pháp luật, song có thiên phú xã giao cực tốt, lừa các nữ sinh xinh đẹp của Học viện Âm nhạc vào hiệp hội sáng nghiệp chưa nói, khi tất cả còn chưa bắt đầu, hắn đã vi Sáng Vực đi kiếm được người mua quảng cáo hai tấm biển quảng cáo rồi, chẳng hiểu hắn xúi bẩy người ta ra sao.
Đổng Dược Hoa thì có năng lực tổ chức rất cao, ở phương án thi đấu và vận hành hiết kết mạng đều là hắn hiệp trợ Mông Nhạc, chỉ nhìn phương án cuối cùng này, Trương Khác có thể thấy cuộc thi vô cùng thành công.
Những người này quả nhiên không làm mình thất vọng, chẳng qua trước đó thiếu đất phát triển mà thôi, Cẩm Hồ luôn cần dòng máu mới, đây xem như dòng máu tương lai của Cẩm Hồ.
Qua mấy tháng nỗ lực, phương án khu công nghiệp thứ hai của Hải Châu đã được thẩm duyệt thông qua, ba trấn Tân Kiều, Ích Long, Tượng Sơn đều liệt vào khu công nghiệp Tân Thành Cẩm Hồ.
Phía bên Hải Châu hi vọng Trương Khác có thể về một chuyến.
Xuất phát lúc hoàng hôn, ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ, chiếu lên gò mà xinh đẹp động lòng người của của Trần Phi Dung, ngồi trong xe ba hoa với mỹ nhân, chẳng cảm thấy thời gian quá dài.
Tới Hải Châu đã là bảy giờ tối, đưa thẳng Trần Phi Dung tới ngõ Đan Tỉnh.
- Oa!
Trần Phi Dung xuống xe ngẩng đầu lên, nhìn thấy ngõ Đan Tỉnh đã hoàn toàn khác xưa rồi, không kìm được kêu lên một tiếng kinh ngạc.
- Làm sao thế?
Trương Khác còn tưởng cô bị trẹo chân, thò đầu ra nhìn theo ánh mắt của cô:
- À, cái đấy hả, có gì đáng ngạc nhiên đâu.
Trương Khác gọi điện cho Hứa Tư.
- Hứ, đột nhiên gọi điện, hại tôi bị bỏng..
Hứa Tư ở phía đầu kia hơi hờn dỗi:
- Chị ở nhà à?
- Ừ.
Hứa Tư giọng êm ru:
- Ở nhà cậu đấy, đang giúp chị Vãn Tình nấu canh.
Còn tưởng Hứa Tư sẽ tránh mặt Tạ Vãn Tình chứ, hai cô gái tụ lại một chỗ làm Trương Khác cảm thấy thấp thỏm, không dám đi gặp nữa rồi, lúc này hắn chẳng dám nghĩ tới giấc mơ trước kia là Hứa Tư hay Tạ Vãn Tình.
Trương Khác đỗ xe ở cổng tiểu khu, đi vào nhà nghe loáng thoáng thấy Hứa Tư và Tạ Vãn Tình nói chuyện, nhập mật mã, đi vào sân, thấy hai cô gái đang ở phòng bếp chuẩn bị bữa tối, đây đại khái là cảnh đẹp nhất trong bóng đêm tĩnh mịch khi một nam nhân đi làm về rồi.
Tiếng cửa làm hai cô gái đồng loạt quay đầu ra.
Hứa Tư tiếp tục ở trong bếp chuẩn bị, Tạ Vãn Tình chạy ra mở cửa, thấy vẻ mặt ngại ngùng của y, hỏi:
- Làm sao thế?
Trương Khác ôm lấy cơ thể đầy đặn của Tạ Vãn Tình, hôn chụt một cái mới thả cô ra:
- Đột nhiên cảm thấy áp lực tâm lý của em còn lớn hơn các chị.
- Thôi đi ạ, cho em hưởng lợi lớn thế rồi còn mở miệng ra nói áp lực, trước kia lừa người ta thế nào hả?
Tạ Vãn Tình xấu hổ lườm Trương Khác một cái, nhéo hông y.
Trương Khác cười hăng hắc, đi vào nhà, Hứa Tư lại tỏ ra rất câu nệ, mặt cũng đỏ lên, nói chuyện với Tạ Vãn Tình vẫn tự nhiên, chỉ là không dám nhìn Trương Khác, nhân lúc Tạ Vãn Tình sang phòng khác, Trương Khác muốn nắm tay cô bị cô hoảng sợ né tránh.