Quan Lộ Thương Đồ

Chương 692 : Đạo Đức Giết Người

Ngày đăng: 00:11 22/04/20


Mọi người đi cả, phòng trở nên trống trải, Trương Khác vào thư phòng mở máy tính xem tài liệu, nửa tiếng sau Tạ Vãn Tình quay về:



- Thím em đón hai đứa nó tới nhà rồi... Chị giúp em pha cà phê nhé.



Nhà chú tan hoang bừa bãi, không biết bọn họ phá phách bao nhiêu lâu, Tạ Vãn Tình có mặt ở đó mà bọn họ còn không kiêng dè, đúng là trở mặt là bấp chấp rồi. Có dọn dẹp cũng vô ích, Lưu Đình ở lại nhìn thấy chỉ chạnh lòng.



Trương Khác hai tay ôm gáy nói:



- Uống cà phê nữa tối không ngủ được mất, uống rượu đi.



- Vậy chị về nhà lấy.



- Em đi với chị.



Trương Khác đi sau Tạ Vãn Tình, hai căn nhà có hậu viện thông với nhau, không phải vòng ra ngoài.



Lấy một chai rượu vang và hai chiếc ly mang ra hậu đình, Trương Khác rót rượu đầy vào ly, Tạ Vãn Tình hơi xấu hổ nói:



- Em định chuốc say chị đấy à?



Đã cuối thu rồi, ban đêm ngồi ngoài nhà có hơi lạnh, nhưng hai người ngồi tựa vào nhau chỉ thấy ấm áp, uông một lúc Tạ Vãn Tình nói mặt nóng rồi, Trương Khác áp mặt tới, dán sát vào cổ cô, ôm cơ thể ấm mềm như ngọc vào trong lòng.



Tạ Vãn Tình cầm lấy ly rượu trong tay Trương Khác, đứng dậy ném chiếc ly vào hồ, cười khúc khích:



- Đây gọi là hủy thi diệt tích...



Lát nữa, hoặc rất lâu nữa sẽ chẳng còn tâm tư nào mà đi dọn dẹp, để lại hiện trường một chai rượu một cái ly là được, Tạ Vãn Tình mang ánh mắt mê ly ngã vào lòng Trương Khác, nũng nịu như thiếu nữ:



- Lần sau ném cốc một lần nữa cho chị xem.



- May mà chiếc cốc đó không vỡ, nếu không em đau lòng chết mất.
Tạ Vãn Tình cảm thấy cơn tê dại từ ngực truyền tới, tên nhóc con lại bắt đầu khiêu khích cô rồi, hai tấm thân lại quấn lấy nhau, tiếng rên rỉ vang vọng đêm tối...



Trương Khác mỗi lần tỉnh lại thì Tạ Vãn Tình đều đã thu dọn ổn thỏa, không để lại bất kỳ một dấu về nào trong phòng, lần này cũng không phải ngoại lệ, Trương Khác miễn cưỡng bò dậy, y còn nhớ hôm qua bảo Trương Dịch mang tài liệu tới.



Hơn 9 giờ Trương Dịch mang tài liệu tới, vết cào trên mặt hắn nghe Tạ Vãn Tình kể là mẹ hắn làm, Trương Khác chẳng biết phải an ủi ra sao, trải qua bao nhiêu chuyện như thế, tâm tính của hắn hẳn được trui rèn rồi.



Vài lời dù sao để chú thím y nói thì thích hợp hơn, Trương Khác chỉ hỏi chuyện Lưu Đình tới tìm Thái Phi Quyên ra sao, thấy mọi chuyện đều ổn, vợ chồng Trương Tri Vi cũng đã về Đông Xã, y không hỏi thêm nữa, tiếp đó bàn bạc công việc.



Trương Dịch hơn nữa năm qua theo Hứa Hồng Bá chạy ngược chạy xuôi, trở nên gầy gò, trầm tĩnh, nếu chẳng phải cha mẹ hắn giở trò hàng tôm hàng cá không buông tha cho Lưu Đình thì hắn còn đang theo Hứa Hồng Bá bôn ba bên ngoài, lúc này phải về Hải Châu cho Lưu Đình làm chỗ dựa.



Hứa Hồng Bá bất kể ra sao cũng không chịu đồng ý gia nhập Tân Quang, ông vất vả chạy khắp nơi cũng chỉ đồng ý tới khi tình hình thảm thực vật ở thượng du Tiểu Giang được cải thiện là ngừng, chẳng đòi hỏi tiền công.



Hứa Hồng Bá là nhân viên ngoài biên chế, Trương Dịch càng không có biên chế.



Thời gian qua sau khi Tân Quang hình thành đội ngũ kiến thiết trồng rừng hoàn chỉnh, tiến độ công tác càng ngày càng nhanh, nhiệm vụ trồng rừng còn lại gần như có thể hoàn thành hơn nửa trước mùa mưa năm nay.



Theo lời hứa ban đầu, Hứa Hồng Bá sẽ có phất tay bỏ đi bất kỳ lúc nào.



Chu Du, Tống Chí Hứu cuống cả lên, Trương Khác biết lấy cái lợi của thương nhân ra là không thể giữ Hứa Hồng bá trở lại.



Đối với việc đi ở của Hứa Hồng Bá, Trương Khác để ông tùy tâm, nếu Hứa Hồng Bá ở lại Hải Châu thì y có thể gặp mặt thỉnh giáo nhiều hơn, có điều hiện phải quan tâm tới vấn đề khuếch trương tiếp theo của Tân Quang.



Tỉnh Giang Nam và Đông Hải đều nằm trong lưu vực của Tiểu Giang, đường dòng nước Tiểu Giang chảy tới mỗi một ngóc ngách, tận dụng thủy vận giá rẻ, có thể đem nguyên liệu gỗ đưa tới nhà máy bột giấy hạ du, hình thành chuỗi sản nghiệp hoàn chỉnh.



Sau khi nhiệm vụ trồng rừng ở tỉnh Đông Hải hoàn thành, tiếp theo tất nhiên là tới tỉnh Giang Nam rồi.



Trong chín huyện thượng du Tiểu Giang, tỉnh Đông Hải chiếm 7 huyện, chuyện chặt phá rừng bừa bãi chẳng phải là hiện tưởng tỉnh Đông Hải mới có, tình hình ở Giang Nam cũng chẳng khá hơn là bao.



Sau khi hệ thống lâm nghiệp tỉnh Đông Hải bị Từ Học Bình bóc trần trò giả dối, Giang Nam tất nhiên muốn che cũng không che được, bị Quốc vụ viện điểm danh phê bình cùng tỉnh Đông Hải.