Quan Lộ Thương Đồ
Chương 693 : Gặp Lại Đèn Ô Tô (1)
Ngày đăng: 00:11 22/04/20
Tỉnh Giang Nam tới lúc đó mới coi trọng công tác bảo hộ tài nguyên thiên nhiên hơn, nhưng trong tỉnh không có doanh nghiệp nào chủ động gánh vác nhiệm vụ trồng rừng như Tân Quang, về tài chính tỉnh Giang Nam đầu tư ít thê thảm, đã thế công nhân công trường mất việc khó khăn trong chuyện tái nghiệp, tích lũy không ít vấn đề.
Nếu chỉ nhìn từ phương diện đó, tỉnh Giang Nam rõ ràng là cần Tân Quang đưa kế hoạch trồng rừng vào trong địa phận của mình.
Trương Dịch tới không lâu thì Chu Du, Chu Phục cũng tới, thời gian qua Trương Khác không đặt tinh lực vào Tân Quang, hiếm khi nào y nhớ tới, nên đều hối hả chạy đến.
- Chúng tôi tiếp xúc với quan viên địa phương Giang Nam, bọn họ tựa hồ không hứng thú lắm...
Trương Dịch báo cáo:
- Ồ...
Trương Khác gật đầu, nếu là người khác y sẽ không giải thích gì thêm, nhưng Trương Dịch lần đầu có cơ hội bàn công việc với y, không muốn hắn nghĩ mình quá lãnh đạm, nên mới giải thích qua:
- Đầu năm ngoái đem kế hoạch trồng rừng trói vào kế hoạch bột giấy, đó cũng là nguyên nhân gây mâu thuẫn giữa Lý Viễn Hồ và Cẩm Hồ, nhưng mâu thuẫn không khơi lên, cũng không công khai, chỉ lưu truyền trong phạm vi nhỏ, quan viên bên đó không biết cũng chẳng có gì là lạ. Từ góc độ bảo vệ môi trường mà nói, nhà máy bột giấy cuối cùng sẽ xây dựng ở khu vực gần biển, chẳng phải bọn họ thấy hứng thú là được.
Vươn mình hỏi Chu Du:
- Chúng ta cũng không cần phải dùng thủ đoạn gì phải không?
- Đúng thế.
Chu Du gật đầu.
Từ tháng 8 TW điều chỉnh kết cấu thường ủy tỉnh Giang Nam với quy mô lớn, Trần Tân Dân bị điều đi, Chu Cẩn Du lên làm phó tỉnh trưởng thường vụ, thường ủy tỉnh ủy, thực sự tiến lên một bước.
Không may hệ thống lâm nghiệp tỉnh Giang Nam lại do Chu Cẩn Du phân quản, làm Trương Khác rất bực bội, công tác trồng rừng bị chính phủ tỉnh Giang Nam kiềm chế rất nhiều, lật xem tài liệu đều là điều lệ với tỉnh Giang Nam:
- Hay là vòng qua tỉnh Giang Nam, đem công tác trồng rừng tới tỉnh nguồn tài nguyên rừng lớn ở tây nam?
Chu Du nói:
- Theo phân tích của thầy Hứa, chức vụ của chu Cẩn Du chỉ là quá độ, bà ta có năng lực về sự vụ kinh tế rất cao, lại thêm đa phần xí nghiệp dưới Chính Thái tập trung ở Kim Sơn, nên rất có khả năng bà ta sẽ tới Kim Sơn làm bí thư thành ủy, lệnh bổ nhiệm có khi sẽ có trước năm mới....
Rồi nói thêm:
Chu Du liền giới thiệu thân phận của Trần Phi Dung, lúc này Trần Kỳ đi ra chào đón, Đinh Văn Tường cười xấu hổ.
Trần Phi Dung mặc áo sơ mi rộng cổ, lộ ra chiếc cổ thiên nga dài trơn mịn, làn da trắng phớt hồng, cô không muốn người khác nhìn thấy cô và Trương Khác thân mật, trong lòng lại có sự chờ mong lạ lùng.
Mọi người đi vào phòng bao, Trần Phi Dung cầm thực đơn theo vào.
Trương Khác cười hỏi:
- Đây là đãi ngộ đặc thù phải không?
Trần Phi Dung đưa bàn tay nhỏ nhắn khẽ đây Trương Khác một cái, hé miệng cười không nói, Trương Khác ngả đầu ra đằng sau ghé vào tai Trần Phi Dung nói:
- Hay là bạn cũng ngồi xuống đây?
- Mình còn phải giúp việc.
Trần Phi Dung như hờn như không đáp, mắt sóng sánh nước hồ thu, phát thực đơn cho mọi người, cô đứng sau lưng Trương Khác nhỏ giọng nói chuyện.
Trong bữa cơm tất nhiên đề cập tới vấn đề lần này Cẩm Hồ công khai kỹ thuật chế tạo điện thoại di động.
Bất kể thế nào di động là sản nghiệp có thị trường còn lớn hơn đầu đĩa, nếu Cẩm Hồ không có hành động kinh người này, Đinh Văn Tường tất nhiên cũng không có ảo tưởng, song giờ khác rồi, sao ông ta không tính toán cho được?
Đinh Văn Tường gặp đám Đinh Hòe, Lỗ Khánh Sinh, nhưng ai nấy đều kín như bưng, nên ông ta quyết định giao lưu trực tiếp với Trương Khác.
Ăn cơm xong còn chưa hết chuyện, tới Chử Mai Cư uống trà, Trương Khác cũng thản nhiên nói, Tân Nguyên có năng lực phát triển kỹ thuật ở phương diện nào, Cẩm Hồ tuyệt đối sẽ không keo kiệt.
Từ sau khi Ái Đạt đưa ra tuyên bố, các nhà phân phối ý thức được đây là cơ hội cực tốt, liên tục đòi tăng đơn đặt hàng, nhưng Cẩm Hồ từ chối.
Bên ngoài không hiểu, thậm chí lớn gan suy đoán Ái Đạt và ba công ty di động có hiệp nghị bí mật gì đó, nhưng với Cẩm Hồ mà nói, mù quáng tăng cường sản xuất có lẽ trong thời kỳ đầu sẽ có lợi nhuận lớn, nhưng khiến cho chất lượng không ổn định, cuối cùng làm tổn hại tới căn cơ của ản thân.
Trương Khác giải thích cho Đinh Văn Tường nghĩ suy tính của Cẩm Hồ ở phương diện này, đem các linh phụ kiện chủ yếu cho các doanh nghiệp khác sản xuất, như vậy Cẩm Hồ sẽ không phải khống chế sản lượng nghiêm ngặt như hiện nay nữa.
Đương nhiên Cẩm Hồ sẽ đầu tư lớn xúc tiến phát triển hạch tâm.