Quan Lộ Thương Đồ

Chương 707 : Bị đùa giỡn

Ngày đăng: 00:11 22/04/20


7 giờ lên mạng, khi đoàn người lục tục tiến vào còn có thể duy trì thứ tự, rồi khi ghế trống còn lại chưa đến 40, thứ tự bên ngoài bắt đầu hơi không khống chế được, mọi người xô đẩy lẫn nhau muốn chen vào.



Một bạn nữ được an bài ra ngoài duy trì thứ tự bị tràng diện trước mắt làm sợ hãi, liền trốn vào tiệm. Đoàn người ở vị trí đó đột nhiên không có ai ngăn cản, thoáng cái lao tới trước cánh cửa thủy tinh, thế không thể cản lại.



Cả cánh cửa thủy tinh bị xô ngã, vỡ nát bấy trên mặt đất.



Trương Khác nhổ đi một ngụm nước bọt, cái mồm mình thối thật, nói cái gì thì tới cái đó.



Cũng may cửa thủy tinh bị xô đổ xuống đất mới vỡ, ngoại trừ mảnh vỡ thủy tinh văng khắp nơi thì không có ai bị thương.



Cảnh tượng này làm mọi người chen nhau vào chiếm chỗ giật mình, cũng làm cho cục diện hỗn loạn bên ngoài tạm thời lắng xuống.



Thừa dịp lúc này, Trương Khác cùng Đỗ Phi giẫm lên mảnh vỡ thủy tính đi tới, duy trì thứ tự ở bên ngoài, lớn tiếng nói với mọi người đang chờ được lên mạng miễn phí:



- Xảy ra chút tình huống, phía trước toàn là mảnh vỡ thủy tinh, mọi người đừng chen lấn lên phía trước.



Tạm thời ổn định mọi người, Đỗ Phi dẫn theo hai ba người sơ tán đi hàng người phía sau. Mông Nhạc ở trong tiệm cũng nhanh chóng tổ chức nhân thủ quét dọn mảnh vỡ thủy tinh.



Tiệm Internet Sáng Vực chủ yếu chia làm ba khu vực chính, lầu một là khu hội viên bình thường, cũng là khu vực chiếm diện tích nhiều nhất, máy nhiều nhất, lầu hai là khu buôn bán, chuyên khu nữ sinh cùng chuyên khu khách VIP.



Khu hội viên bình thường cùng chuyên khu nữ sinh có giá là 5 đồng /1 giờ. Khu khách VIP giá 8 đồng/1 giờ, phòng bao của khu khách VIP có giá 12 đồng/1 giờ.



Không biết là tiểu tử nào nghĩ ra chủ ý thiu thối, hai chuyên khu nữ sinh phân biệt thiết lập ở hai bên nam bắc đối diện với cửa sổ, bị khu buôn bán vây quanh. Chỉ ngăn cách bởi cánh cửa thủy tinh cao đến ngực.
Trong hai tháng hắn từ Hong Kong trở về, đã phải khắp nơi chạy vạy cho sự vụ của Thịnh Hâm, không được thư giãn chút nào. Trương Khác suy nghĩ một chút, vẫn là lần trước cùng Lý Tại Thù, Lý Hinh Dư khi đến đồn công an ở đường Mã Liên mới gặp mặt Diệp Kiến Bân, chớp mắt cái đã gần một tháng trôi qua.



Trương Khác hỏi Diệp Kiến Bân tìm mình có chuyện gì, Diệp Kiến Bân hỏi y đang ở đâu. Trương Khác nói cho hắn địa chỉ. Diệp Kiến Bân bảo y đi ra ngoài. Trương Khác dán mặt vào cánh cửa thủy tinh nhìn xuống dưới lầu, chiếc xe Hoàng Quan màu đen của Diệp Kiến Bân đang đậu ở dưới lầu.



- Chừng nào thì anh được nhàn nhã vào ngày cuối tuần như thế rồi?



Trương Khác kẹp điện thoại vào cổ hỏi Diệp Kiến Bân, nghiêng người đành chữ trên máy tính, nói cho bạn nữ y mới hướng dẫn lên mạng là ngày hôm nay mình có việc phải ra ngoài, bảo cô tìm người khác hướng dẫn.



Bạn nữ kia tiếp nhận bàn phím, nhanh chóng gõ ra một hàng chữ: "Ngày mai mình sẽ qua đây lên mạng nữa, còn có thể tìm bạn dạy mình lên mạng được không?”



Trương Khác kinh ngạc nhìn bạn nữ kia, tốc độ đánh chữ này đâu giống như người vừa mới tiếp xúc với máy tính đâu. Y nghĩ thầm ngày hôm nay mình có phải xem như bị đùa giỡn rồi không? Cúp máy, Trương Khác nói với bạn nữ kia:



- Ngày mai lại nói đi.



Trương Khác vội vàng chạy ra ngoài, ở lầu một không thấy Đỗ Phi, liền vào xe của Diệp Kiến Bân trước, thì phát hiện ra Diêu Văn Thịnh cũng ở đây.



- Mùi âm mưu nặng quá rồi, vừa mở cửa xe liền sộc thẳng vào mũi.



Trương Khác ngồi vào trong xe, nói với Diệp Kiến Bân, Diêu Văn Thịnh:



- Đừng có nói là chỉ cuối tuần muốn tìm tôi cùng đi tiêu dao khoái hoạt nha, lời này quỷ cũng không tin đâu, có chuyện gì nói mau đi, nếu như không hợp ý, tôi cứ ở lại chơi với nữ sinh thích hơn.