Quan Lộ Thương Đồ
Chương 708 : Cuối tuần của ba người
Ngày đăng: 00:11 22/04/20
Diệp Kiến Bân cười ha ha:
- Quả thật là tôi chỉ muốn kéo cậu đi ra ngoài tiêu dao khoái hoạt thôi, Văn Thịnh có chủ ý gì thì tôi không rõ lắm...
- Có rõ ràng như thế không?
Diêu Văn Thịnh nghi hoặc hỏi:
- Ánh mắt của tôi lẽ nào rất chờ mong sao?
- Tôi vừa mới trêu một em của ĐH Sư phạm, xem ánh mắt của em này không khác gì anh đâu.
Trương Khác cười nói. Mặc dù ngày hôm nay là cuối tuần, nhưng Diêu Văn Thịnh tuyệt sẽ không rảnh rỗi, Vương Duy Quân vừa mới đi nhậm chức vị trí chủ nhiệm khu cao tân, lại vội vàng việc thành lập hiệp hội xúc tiến kỹ thuật ĐTDĐ số, rất nhiều kỹ thuật chip, phần mềm, đều sẽ trọng điểm nhằm vào xí nghiệp của khu cao tân Kiến Nghiệp mà công khai.
Khu cao tân Kiến Nghiệp đương nhiên muốn làm tốt công tác chỉ dẫn tương ứng, thậm chí muốn nắm giữ vị trí chủ đạo trong công tác tương quan. Bọn Diêu Văn Thịnh lúc này chắc có lẽ sẽ vội đến bở hơi tai rồi.
Diêu Văn Thịnh cười đấm Trương Khác một cái:
- Tóm lại sắp ăn cơm trưa, mời cậu ăn cơm.
- Yến vô hảo yến, cứ để tôi mời hai người đi. Đợi lát nữa có nói cái gì cũng sẽ dễ trực tiếp từ chối hơn, sẽ không bởi vì ăn một bữa cơm mà bị anh chiếm lợi to.
Trương Khác cười nói, lại nói với tài xế của Diệp Kiến Bân:
- Anh Thành, chúng tôi sẽ ăn ở nhà hàng Thẩm Ký, anh tìm một chỗ đậu xe, đi vào trong đó tìm chúng tôi là được.
Diệp Kiến Bân, Diêu Văn Thịnh không nói cười gì, chỉ phải xuống xe đi theo Trương Khác.
Trương Khác cúi đầu trầm ngâm chốc lát, hỏi:
- Bộ trưởng Cảnh Trùng Dương của Bộ Bưu điện sáng ngày 25 sẽ rời khỏi Hải Châu, sau đó đến Kiến Nghiệp tham quan tình huống chuẩn bị của trung tâm nghiên cứu ĐTDĐ số Liên Tín. Bên TP.Kiến Nghiệp là ai phụ trách tiếp đãi, tôi nhớ kỹ bí thư La là chiều ngày 25 mới trở về Kiến Nghiệp...
Diêu Văn Thịnh cười cười, hắn vốn không muốn nói một số vấn đề quá thấu triệt, cũng không ngờ Trương Khác thoáng cái đã nắm bắt được yếu điểm của vấn đề:
- Bên này là thị trưởng Tiêu tiếp đãi Cảnh Trùng Dương, không biết nói qua cái gì, tin tức vỉa hè truyền ra lại loạn cả lên. Hình như Cảnh Trùng Dương có phần không hài lòng đối với tình huống chuẩn bị của trung tâm nghiên cứu ĐTDĐ số Liên Tín...
- Chắc có lẽ bị Cẩm Hồ kích động rồi...
Diệp Kiến Bân cười nói:
- Cẩm Hồ cũng hắt cho Liên Tín một bát nước lớn như vậy, Liên Tín thế nào cũng bị Cẩm Hồ bỏ lại phía sau một đoạn xa. Sắc mặt của Bộ Bưu điện chẳng phải càng khó coi sao?
Trương Khác lắc đầu cười khổ, những hậu quả này y đều đã suy nghĩ qua: Người ở bên ngoài xem ra, lần này Cẩm Hồ làm ra một đại sự khó lường, nhưng làm cho Bộ Bưu điện rất là lúng túng.
- Cũng tốt mà. Có thể kích động họ một phát. Coi như là vì quốc gia, vì sản nghiệp điện tử làm ra cống hiến, tôi cũng hy vọng họ có thể có được biểu hiện khiến người nhìn với cặp mắt khác xưa..."- Trương Khác cười nói.
Diêu Văn Thịnh còn nói thêm:
- Trước đó, trên vấn đề tư tưởng hành lang số, thị trưởng Tiêu đưa ra ý kiến không lớn...
Trong TP.Kiến Nghiệp muốn làm tư tưởng hành lang số, trên chính sách sản nghiệp cao tân nếu muốn có đột phá có tính thí nghiệm, nhưng lại không nằm ngoài sự ủng hộ của Bộ Bưu điện. Tiêu Minh Kiến cùng Cảnh Trùng Dương liên hệ qua, tại một số phương diện có cái nhìn nhất trí, một lần nữa sinh động trở lại cũng không bất ngờ.
Cẩm Hồ chỉ là một xí nghiệp tư doanh. Không quản nói như thế nào, chính sách sản nghiệp của quốc nội sẽ không chủ trương cho một thể chế kinh tế thuộc chế độ phi công hữu chiếm vị trí chủ đạo trong ngành.