Quan Lộ Thương Đồ
Chương 783 : Lại có chuyện?
Ngày đăng: 00:12 22/04/20
Đợi Trương Khác đi xa hơn mưới bước rồi, Cát Minh Tín mới cố mạnh miệng nói một câu:
- Bất kể thế nào tôi cũng không cho một ai gây bất lợi cho Ấm Quân.
Trương Khác quay đầu lại, lộ ra nụ cười tà ác như ma quỷ:
- Đừng nói những lời lừa mình lừa người như thế, ông biết bản thân đang lo lắng gì phải không? Yên tâm đi, tôi không để ông thất vọng đâu.
Cát Minh Tín lòng như có lửa đốt, nhưng trước mặt người khác, vẫn phải ra vẻ bình tĩnh trấn định, âm trầm quay về trong xe.
- Cơn bão tài chính trông có vẻ như đã lắng xuống rồi, nhưng tất cả chứng cứ, con số đều chỉ ra tổn hại thực tế của nó còn chưa hoàn toàn bộc lộ ra.
Ngồi vào trong xe, Trương Khác nói:
- Nếu những tổn hại kinh tế này lộ ra ngoài, sẽ khiến thị trường tài chính thêm một lần nữa chấn động kịch liệt, đám cá mập nghỉ ngơi một thời gian tiêu hóa mồi cũng đã bắt đầu muốn hoạt động rồi. Lần này đi Bắc Kinh, cháu cũng định bỏ thời gian thảo luật với bộ trưởng Diệp về vấn đề đó, bác Tôn và cháu cùng đi Bắc Kinh nhé, chúng ta phải ra tay với địa ốc Gia Tín, điện tử Gia Tín, chấn động thị trường sắp tới là thời cơ tốt, chuyện này chúng ta phải nghiên cứu cho kỹ.
Tôn Thượng Nghĩa giờ mới biết vừa rồi Trương Khác không phải chỉ nói hăm dọa, mà là quyết tâm ra tay với tập đoàn Gia Tín, lo lắng hỏi:
- Liệu có ảnh hưởng xấu tới Cẩm Hồ không?
- Vấn đề không lớn.
Trương Khác lắc đầu:
- Cho dù có chút ảnh hưởng, nhưng có thể chấp nhận được. Mục tiêu lần này của chúng ta là cố gắng dùng một cái giá nhỏ nhất lấy được tiếng nói trong tập đoàn Gia Tín, điều này cũng sẽ hạn chế Cát gia, Tạ gia lợi dụng tập đoàn Gia Tín đối kháng với Cẩm Hồ.
Tôn Thượng Nghĩa biết Trương Khác chưa bao giờ ngại Cẩm Hồ có người cạnh tranh, thậm chí cổ vũ, nâng đỡ, bồi dưỡng đối thủ cạnh tranh tương lai, đó liên quan tới cách cục.
Tôn Tĩnh Hương xuống xe trước, tức thì sững người đứng khựng lại, Trương Khác quay đầu lại nhìn, thấy Hứa Tư đôi mắt đẫm lệ đang đứng dưới mái hiên nhìn về phía này.
Trương Khác không kịp nghĩ vì sao Hứa Tư đến đây, theo phản xạ điều kiện muốn ngăn Đường Thanh xuống xe, vừa mới đưa tay ra thì Đường Thanh đã mở cửa đi xuống, nhưng mặt vẫn hướng vào bên trong chuẩn bị dìu Tôn Tĩnh Mông xuống xe.
Lúc này làm gì cũng đã muộn rồi, tay Trương Khác cứng đờ ra đó, thường ngày đầu óc linh hoạt cơ trí đi đâu hết mất cả, không biết làm sao tránh được cục diện khó xử này.
Quan hệ giữa Trương Khác và Hứa Tư, trong Tôn gia chỉ Tôn Tĩnh Hương biết rõ ràng từ đầu tới cuối.
Tôn Thượng Nghĩa già nhưng không hoa mắt, đương nhiên cũng đoán ra được, chỉ có điều trước mặt người ngoài Hứa Tư luôn khắc chế không có động tác thân mật với Trương Khác, ông cũng vờ hồ đồ, giang tay ra tỏ vẻ ngạc nhiên.
Tôn Tĩnh Mông bằng vào sự mẫn cảm thiếu nữ càng biết nhiều hơn, có điều lúc này cô đang ở trạng thái bi thương, nhìn thấy Hứa Tư cũng không suy nghĩ gì.
Trong Tôn gia chỉ có Cát Minh Ngọc là không hay biết gì, nhìn thấy Hứa Tư đứng dưới hành lang, ánh đèn chiếu lên đôi mắt đẹp ậng nước đỏ hoe nhưng không hề ảnh hưởng tới vẻ đẹp tuyệt mỹ của cô, nước mắt long lanh lăn trên gò má còn chưa khô, tay nắm chặt vào lan can, cảm giác dùng sức lực toàn thân.
Thấy Hứa Tư lau nước mắt định đi vào trong nhà, Cát Minh Ngọc gọi lại:
- Hứa Tư, cháu tới à, xảy ra chuyện này bảo cháu đích thân tới, thật ngại quá...
Nghe thấy hai tiếng "Hứa Tư" người Đường Thanh khựng một cái, không dám quay đầu lại, cô không biết phải dùng thái độ gì đối diện với Hứa Tư.
Tôn Tĩnh Hương đá Trương Khác một cái, đánh mắt về phía Hứa Tư, mặc dù nói Hứa Tư bản tính lương thiện, nhưng vì bảo mẫu của Tôn gia gặp tai nạn mà thương tâm khóc tới mức đó làm người ta bất ngờ.
Trương Khác lúc này mới choàng tình, Hứa Tư chắc gặp phải chuyện gì rồi, chẳng kịp để ý tới Đường Thanh, lo lắng chạy vội tới, chưa kịp hỏi gì thì Hứa Tư đã quỵ xuống, Trương Khác nhanh tay đỡ kịp cô mới không ngã xuống đất, nhìn dáng vẻ Hứa Tư như thế, tim như bị ai đó dùng dao đâm một cái không thương xót, Trương Khác kệ người xung quanh, ôm lấy cô, hỏi vội:
- Làm sao thế, đã xảy ra chuyện gì rồi?