Quan Lộ Thương Đồ
Chương 795 : Thêm 10 Triệu
Ngày đăng: 00:12 22/04/20
- Cái đệt, mày không phải ở chỗ này đọc thuộc lòng lời quảng cáo đấy chứ.
Trương Khác cười cắt đứt lời nói của Đỗ Phi, lại hỏi:
- Ngay cả tên trường đào tạo tụi mày cũng nghĩ ra rồi? Sáng Vực Đông Hải...
Y lại nghiêng đầu nói với Địch Đan Thanh:
- Tên này nghe qua cũng không tệ nhỉ?
***
Ngày hôm nay là ngày cuối cùng báo danh học kỳ mới, đa số các viện khoa đều sẽ vào buổi tối hôm nay tổ chức họp lớp, nên ăn cơm xong thì mọi người đều tự giải tán.
Trương Khác bảo Đỗ Phi, Mông Nhạc ở lại, chỉ vào Địch Đan Thanh và nói với họ:
- Chị Địch sau này là trợ lý của tao, tụi mày có chuyện gì, có thể thỉnh giáo thêm chị Địch.
Trước đây Địch Đan Thanh học tại ĐH Đông Hải có gặp mặt mọi người qua vài lần, cũng không có gì xa lạ. Chỉ là lúc này cô tại Cẩm Hồ đã có địa vị chính thức rồi.
Bốn người rời khỏi tiệm cơm Tây, Trương Khác kéo Đỗ Phi đi tới bên cạnh mình, nói:
- Hệ thống đại công nghiệp chân chính là sản-học-nghiên, ba cái tại một thể, thiếu cái nào cũng đều là người què, đi cũng miễn cưỡng, càng không cần nói chạy. Mày nói chương trình học đào tạo máy tính của các trường đại học trong nước đều còn dùng tài liệu 5-6 năm trước, nguyên nhân căn bản nhất là kết cấu tri thức của các giáo sư đại học đều dừng lại 5-6 năm trước, vẫn còn chưa tiến lên theo thời gian. Đây vẫn là tình huống của các trường đại học trọng điểm trong nước.
- Loại trường này ở trong phạm vi toàn quốc chỉ chiếm tỉ lệ 5%-10%, các trường trên 90% còn lại tình huống rất xấu. Bắt đầu từ năm trước, xu thế mở rộng tuyển sinh của các trường càng lúc càng rõ ràng, loại tình huống này sẽ dẫn đến càng ngày càng nhiều sinh viên bị ném vào các trường đại học trên danh nghĩa một cách vô trách nhiệm. Sau ba hoặc bốn năm được đưa ra xã hội để tự đấu tranh với nhân sinh của mình.
Tần Cương hơi khó tin, đấm vai Đỗ Phi một cái:
- Buổi trưa còn chưa nghe cậu nhắc tới mà!
- Đi trên đường bị chim ỉa vào đầu, mua tấm vé số có thể trúng 500 vạn. Đây đều là những việc nửa ngày trước không ngờ được.
Đỗ Phi cười:
- Không cầm số tiền này càng thoải mái hơn, cầm vào lại càng bị tội.
Trương Khác cười cười, không nói gì nữa, y nhìn Tần Cương, xem hắn có ý nghĩ tốt gì không.
Đỗ Phi, Mông Nhạc lúc đầu chính là từ Vườn Sồi nhận được 10 triệu vốn huy động mới có Sáng Vực ngày hôm nay, họ mở trường đào tạo mạng máy tính học có thể lần thứ hai nhận được tài chính ủng hộ của Vườn Sồi, Tần Cương cũng sẽ không cảm thấy đặc biệt bất ngờ. Then chốt là buổi trưa còn chưa có chuyện này, chỉ là sau khi Trương Khác chạy tới Kiến Nghiệp thì có chuyện tốt như vậy xảy ra, vậy chẳng phải là nói Trương Khác và Cẩm Hồ có quan hệ càng mật thiết hơn?
Tần Cương cười nói:
- Có được chuyện tốt như vậy, vẫn phải lên kế hoạch cho tốt...
Nhóm Trương Khác đi cùng với vợ chồng Tần Cương tản bộ đến chung cư giáo viên Thanh Niên mới cáo từ. Tần Cương dìu vợ đứng đợi thang máy. Khi thang máy mở, Ngụy Đông Cường cùng Lâm Băng đứng ở trong thang máy đang từ trên lầu xuống. Trong tay Ngụy Đông Cường cầm một hộp quà dinh dưỡng, họ hiển nhiên không ngờ tới sẽ gặp Tần Cương cùng vợ hắn. Ngụy Đông Cường vô ý thức muốn giấu hộp quà ra sau lưng, nghĩ thầm, sớm biết rằng như vậy thì đi cầu thang xuống rồi.
Tần Cương thấy vậy chỉ cười, cũng không biết nói cái gì cho phải, không phải là người thích đánh rắn giập đầu. Nhưng cũng sẽ không thân cận nhiều với Ngụy Đông Cường, nhìn Ngụy Đông Cường cùng Lâm Băng trong bộ dạng vội vã nghiêng người rời khỏi thang máy, hắn cùng với vợ đi vào. Mãi đến khi cửa thang máy đóng lại, mới phát hiện còn chưa chào hỏi qua câu nào.
Tần Cương biết lão tổng của công ty hậu cần trường ở đối diện nhà hắn, có lẽ là Ngụy Đông Cường cùng Lâm Băng muốn tới tặng quà nhưng không như nguyện, chỉ có thể cầm quà vội vã rời khỏi.