Quan Lộ Thương Đồ
Chương 971 : Tiềm lực của thị trường bất động sản
Ngày đăng: 00:13 22/04/20
Câu cuối cùng của Đường Học Khiêm cũng không quá khẳng định, ánh mắt nhìn về phía Triệu Hữu Luân.
- A, Đông Đường bên phải gần hồ Kim Sơn, nam gần núi Bình sơn, từ xưa chính là nơi ẩn dật, am dừng thuyền, Thanh Mai sơn trang, thảo đường Đông Đường, đều là các nơi do lịch sử văn nhân Kim Sơn khai sáng, để lại cho Đông Đường nhiều áng thi văn...
Triệu Hữu Luân giới thiệu, tuy nhiên những lời của Đường Học Khiêm khiến hắn có suy nghĩ càng sâu hơn.
Mấy năm nay các nơi đều đang nhấn mạnh lấy kiến thiết kinh tế làm trung tâm, lấy tình hình như hôm nay của Giang Nam, hình như cũng phải cắn chặt lấy sợi dây này mới có thể khôi phục nguyên khí. Sau khi Từ Học Bình chủ chính, trên kiến thiết kinh tế can dự rất ít vào Lương Vĩ Pháp, tuy nhiên Đường Học Khiêm điều đến Giang Nam ý đồ rất minh xác, chính là nắm giữ kinh tế, bao gồm mấy ủy sở quan trọng tương quan với kiến thiết kinh tế trong Ủy kế hoạch phát triển của tỉnh đều thuộc Đường Học Khiêm phân quản, tuy nhiên cách nghĩ của Đường Học Khiêm cũng không phải một mặt nhấn mạnh lấy kiến thiết kinh tế làm đầu.
Trương Khác muốn đến nhà Đường Học Khiêm ăn cơm tối, xem như là gia yến. Trước khi vào trong thành phố, Triệu Hữu Luân cùng với các quan viên của TP. Kim Sơn đều tự rời khỏi, Trương Khác bảo Phó Tuấn cùng các nhân viên đi theo với Chu Phục, Trương Dịch tìm nơi khác ăn cơm, còn y thì ngồi xe của Đường Học Khiêm trở lại.
Lên xe, Trương Khác mới nói với Đường Học Khiêm việc có thể Đông Đường xây khu bảo tồn sinh thái, những nơi sinh thái bị tàn phá nghiêm trọng còn phải đặc biệt xây khu khôi phục sinh thái.
- Nói đến cùng vẫn là tài chính eo hẹp.
Đường Học Khiêm khẽ thở dài.
Đường Học Khiêm không phải là không nghĩ qua việc này, chẳng qua trấn Đông Đường là trấn lớn của ngoại ô, nhân khẩu dày đặc, thiết lập khu bảo tồn, trừ tài chính đưa vào kiến thiết khu bảo tồn theo yêu cầu, phí dụng di dời nhân khẩu càng nhiều, tài chính của Chính phủ tỉnh thị hai cấp dùng cho công tác trùng kiến sau thiên tai đều trắc trở trùng trùng, lại rút ra làm khu bảo tồn, có thể sẽ bị các quan viên khác phê bình là quá xa xỉ.
Trương Khác khẽ nhếch nụ cười:
- Học Khiêm cùng bí thư Từ đều rất bận, để em tìm thời gian đi với chị Chu xem một chút...
Nói đến việc kiến thiết khu bảo tồn cùng khai phát đất đai, Từ Học Bình hỏi:
- Xây một khu bảo tồn với quy mô lớn tại Đông Đường như vậy, khoảng chừng cần bao nhiêu tài chính?
- Chưa tính toán qua, phí dụng xây khu bảo tồn thấp hơn, muốn xây công viên wetland, cộng thêm đầu tư vào khách sạn, thương nghiệp, thiết bị du lịch, phí dụng sẽ đề cao gấp bội, phương án thích hợp đại khái là kết hợp hai cái lại, đầu tư tài chính hơn 1 tỷ là thiết yếu, 2-3 tỷ cũng không phải là nhiều..., Trương Khác nói.
- Đưa vào nhiều tài chính như vậy, có thể bảo đảm thu hồi đầu tư không? - Từ Học Bình hỏi.
- Đây cũng là ưu thế của vận hành tư bản.
Khai phát đất đai cấp một là khái niệm mấy năm sau mới từ từ hưng khởi, Trương Khác giải thích phải tường tận hơn:
- Bất kể là xây khu bảo tồn hay là đầu tư xây công viên wetland, hay là hai cái kết hợp lại, trải qua đầu tư mấy năm giai đoạn trước sẽ đề cao giá trị đất của khu vực chung quanh Đông Đường với mức độ rất lớn -- Kim Sơn là thành phố lớn sở hữu 3 triệu nhân khẩu, tiềm lực của thị trường bất động sản rất lớn, đầu tư nguồn vốn lớn tự nhiên có thể chờ mong có thể có được hiệu quả và lợi ích lớn.
*Khai phát đất đai cấp một là chỉ xí nghiệp do Chính phủ trao quyền tiến hành thống nhất thu đất, di dời, an trí, bồi thường đối với đất đai quốc hữu của thành phố trong phạm vi khu vực nhất định, cùng tiến hành kiến thiết các công trình nguyên bộ, khiến đất đai trong khu vực đạt được điều kiện thục địa(đất đã khai hoang), lại đối với thục địa tiến hành nhượng lại hoặc chuyển nhượng.( chủ thầu xây dựng bất động sản dùng đất đai xây nhà thuộc về khai phát cấp hai)