Quan Lộ Thương Đồ
Chương 972 : Ăn cơm trước kẻng
Ngày đăng: 00:13 22/04/20
Từ Học Bình gật đầu, lại hỏi:
- Trước đây cháu không cảm thấy quá hứng thú đối với ngành bất động sản, địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ thành lập, cháu còn cố ý đẩy hết cổ phần cho Trương Tri Phi, sao lúc này lại có hứng thú rồi?
- Ở trong nước, ngành bất động sản quá dễ cùng quyền thế thẩm thấu lẫn nhau, hình như cũng không khó tưởng tượng bất động sản quyền lực sẽ trở thành chủ lưu của ngành bất động sản trong tương lai, giai đoạn càng cao, cũng là hình thức phát triển bất động sản của quyền lực + tư bản -- đây cũng không phải là hình thức mà cháu muốn.
Trương Khác trả lời nghi vấn của Từ Học Bình:
- Tuy nhiên hiện tại cháu cũng thấy được một loại khả năng khác, chính là bất động sản của vận hành tư bản ở trong nước cũng không phải không có không gian phát triển, quyền lực bất động sản là thông qua nghiệp quan cấu kết tranh đoạt tài nguyên đất đai có giá trị, có hạn trên địa phương, mà lợi ích của vận hành tư bản chính là có thể thông qua quy mô hóa khai phát giá trị tiềm ẩn của bản thân đất đai -- theo ý cháu, tại Đông Đường xây khu bảo tồn cùng khai phát đất đai, địa ốc liên hợp tiến hành, ý nghĩa hiện thực nhất đối với Kim Sơn chính là có thể hữu hiệu hạn chế xung động thành phố phát triển xuống phía nam, như vậy cũng có thể bảo hộ tài nguyên tự nhiên chung quanh hồ Kim Sơn với mức độ lớn nhất, không bị sự phát triển vô tiết chế của thành phố tàn phá... Đương nhiên, bản thân của loại hình thức này cũng ẩn chứa cơ hội thương nghiệp rất lớn.
Nghe đến đó, Từ Học Bình cũng rơi vào trầm tư, sau một lúc lâu mới nói:
- Nhiều sự việc, cháu đều thấy thông suốt hơn người bình thường.
Hắn lại thương lượng cùng Đường Học Khiêm:
- Việc này thật sự phải suy nghĩ thực thi, hình như cũng phải lấy thành phố Kim Sơn dẫn đầu. Không quản thế nào, anh cùng tỉnh trưởng Lương trước tiên thương lượng một chút... Đương nhiên rồi, loại hình thức này dù có tốt, thế nhưng lợi ích của phần đất đai tăng giá trị cũng không thể để cho chủ thầu xây dựng cầm hết, phải thảo luận ra một phương án phân phối lợi ích hợp lý.
Trương Khác cười khổ:
- Cháu cũng là tận tâm tận lực vì sự phát triển của Giang Nam, vì Kim Sơn mà hiến kế hiến sách, không cần thiết cây cầu này còn chưa bắc tốt, bác Từ lại vội vã suy nghĩ đến việc rút thang rồi...
- Loại hình thức khai phát này, bác vẫn chưa từng nghe nói qua, cũng là một loại sang tân cùng đột phá.
Từ Học Bình lắc đầu cười cười:
- Sang tân cùng đột phá trên thể chế, vừa phải lớn mật, cũng phải cẩn thận, mà Cẩm Hồ lúc này đã sớm nên có khí độ không đoạt lợi ích ngoài bổn phận rồi...
------------------
- Tôn Đình là phải kết hôn rồi, mang thai trước cũng không sao. Mà con cẩn thận đấy, đừng có mà bôi tro chét trấu lên mặt mẹ và dì Cố.
- Khụ, khụ...
Trương Khác thiếu chút nữa bị những lời của mẹ y làm nghẹn chết, giống như mình là loại người sẽ làm Đường Thanh phình bụng lên vậy. Trương Khác không dám bàn tiếp với mẹ đề tài này nữa, chỉ "dạ, vâng" hai tiếng, lại nghe mẹ giáo dục một trận nữa rồi mới cúp điện thoại.
Chế độ giáo dục của trường đại học ở Hồng Kông khác biệt rất lớn với đại lục. Đường Thanh đầu tháng là có thể nghỉ xuân. Trương Khác không ngờ cô nàng này, đêm hôm qua nói chuyện qua điện thoại, nói là phải đợi cô về Kim Sơn, dậy sớm rồi tới nơi này xem chim.
Cúp điện thoại, nhìn đàn chim đang đón ánh nắng phía chân trời, Trương Khác nghĩ thầm lúc này lại không có một người con gái nào bên cạnh cùng nhau thưởng thức mỹ cảnh tráng lệ này. Đúng là không còn thú vị gì. Cất ĐTDĐ, Trương Khác vẫy vẫy tay với Phó Tuấn đang ngồi ở xa xem chim:
- Đi thôi, chúng ta trở về đi. Đợi khu bảo tồn xây lên, mùa thu đến đây xem chim, đó mới gọi là đồ sộ. Giống như thủy triều, cảnh hồ vào mùa thu cũng rất đẹp —— địa điểm xem chim càng tốt hơn chắc là ở ven hồ, khu vực cạnh wetland, lúc này còn chưa có đường thông qua. Sang năm sửa đường rồi, ở bên trong xây thêm mấy căn nhà, hàng năm đến xem chim thủy triều, đó mới gọi là hưởng thụ.
Phó Tuấn lại không tưởng tượng ra mùa thu hồ Kim Sơn đầy rong rêu sẽ thế nào, có chút lưu luyến xuống núi.
Buổi trưa cùng tỉnh trưởng Lương Vĩ Pháp còn có bí thư Thành ủy Kim Sơn Triệu Hữu Luân cùng nhau ăn cơm, nói một số đề tài về kiến thiết kinh tế Kim Sơn.
Cục diện chính trị của Indonesia cũng theo một loạt cải cách chính trị của tổng thống Habibie được thực thi mà từ từ hòa hoãn xuống. Xu thế tư bản người Hoa rút khỏi Indonesia cũng rõ ràng hòa hoãn xuống.
Đương nhiên, hòa hoãn của cục diện chính trị chỉ là một phần của nguyên nhân, căn cứ vào đánh giá của một số tổ chức tài chính quốc tế, tư bản người Hoa rút khỏi Indonesia trong thời gian hơn nửa năm vào quá khứ đã vượt quá 60 tỷ USD.
Tuy nói người Hoa nắm giữ một bộ phận tài sản tương đối của Indonesia, nhưng nước có lớn cũng có lúc chảy hết. Theo khủng hoảng tài chính, khủng hoảng kinh tế Châu Á bước vào giai đoạn cuối, tư bản người Hoa rút khỏi Indonesia từ từ hành quân lặng lẽ theo cũng là việc hết sức bình thường.
Hơn 60 tỷ USD thoát khỏi Indonesia chủ yếu chảy về khu vực cùng các quốc gia Đông Nam Á chung quanh Indonesia, sau khi loạn bài Hoa bùng nổ, các quốc gia Âu Mỹ đã khai thông ra các thông đạo tị nạn cho người Hoa Indonesia như nước Mỹ, Anh, còn có chính là nội địa Trung Quốc, trong đó tỉnh Đông Hải tập trung nhất.
Từ tháng 6 đến cuối tháng 11, chỉ ba nơi Hải Châu, Huệ Sơn, Kiến Nghiệp trực tiếp thu nạp tư bản người Hoa Indonesia vượt lên 8 tỷ USD, so sánh với tỉnh Đông Hải vào năm 97 thực tế tiến cử 5.2 tỷ USD ngoại tư, ngoại tư tăng thêm 8 tỷ USD là một số liệu khiến người khác quá đỗi kinh ngạc. Đây vẫn còn chưa tính cả vài trăm triệu USD ngoại tư mà các xí nghiệp thành viên của hệ thống Cẩm Hồ hút trực tiếp từ cảnh nội Đông Hải.
Tỉnh Giang Nam, mặc dù nhét cả hai thành phố Kim Sơn cùng Tân Đình vào trong quy hoạch hợp tác kinh tế lưu vực Tiểu Giang, nhưng hồ Kim Sơn bị vỡ đê đã ảnh hưởng rât lớn đối với công tác chiêu thương dẫn tư của Kim Sơn, tuy nói đã thu hút gần 500 triệu USD vốn ngoài Hoa Indonesia, khiến công tác chiêu thương dẫn tư của TP. Kim Sơn có được tiến bộ nhất định so với dĩ vãng, nhưng còn xa mới có thể so sánh với Kiến Nghiệp, Huệ Sơn, cũng không thể so sánh với Hải Châu!!!