[Dịch]Quan Lộ Trầm Luân

Chương 151 : Tình địch (p2)

Ngày đăng: 21:06 15/09/19

- Các đồng chí ủy ban Kỷ luật phải xác minh làm rõ sự tình này, tất cả mọi người tránh ra một chút! Chủ nhiệm Chu vẫy tay cười, ra hiệu cho đám đông giải tán. Bình thường người ở ban kiểm tra kỉ luật, để duy trì uy lực và tính nghiêm túc, phần lớn mặt lạnh băng. Nhưng mà vị Chủ nhiệm Chu này là ngoại lệ, cả ngày đều nở nụ cười. Nhưng người quen của y đều biết rằng, đây hoàn toàn là con hổ biết cười. Đội phó Khương Bằng, và các thành viên đại đội đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc khi bị Uỷ ban Kỷ luật gọi đi xác minh vấn đề, chắc chắn là đã xảy ra chuyện. Uỷ ban Kỷ luật là bộ phận chuyên trách điều tra xử l‎í cán bộ có hành vi trái pháp luật. ‎Đó là bộ –phận mà các cán bộ ai cũng muốn tránh. Xem ra lần này sếp Lương phiền phức lớn rồi! Nhận được tin tức, Chi đội trưởng Thân Lỗi, chính ủy Trương Quảng Thiện cùng với Chi đội phó An Cẩm Vinh v.v…, sắc mặt của mọi người đều rất khó coi. Chó chết thật, làm cho người ta đình chỉ công tác đã quá lắm rồi, bây giờ lại dùng đến một thủ đoạn như vậy. Thật là muốn người ta chết luôn sao? Chi đội trưởng Thân Lỗi đi tới, vỗ nhẹ vào vai Lương Thần, sau đó xoay người bước ra chỗ khác. Chính ủy Trương Quảng Thiện đi theo cũng vỗ vỗ vai Lương Thần, Chi đội phó An Cẩm Vinh, Lý Hoa, v.v… cũng từng người tiến lên. Có lãnh đạo chi đội làm gương mẫu, đội viên của đại đội hình sự đểu học theo, ngay cả Quả ớt nhỏ và em Triệu cũng nhón chân vỗ vai Lương Thần, thậm chí còn vẽ rắn thêm chân nói: - Sếp Lương đừng lo lắng. Tất cả chúng tôi đều đứng về phía anh! Lương Thần trong lòng cảm thấy ấm áp. Hành động của đám người Thân Lỗi khiến hắn cảm nhận được tình cảm mạnh mẽ của đồng nghiệp. Hắn ưỡn ngực đi vào phòng họp. Bố mày muốn nhìn một chút, mấy thằng cu này sẽ hắt nước bẩn vào bố mày thế nào! Đây là thị uy sao? Lý Minh Dương hơi hơi nheo mắt lại. Từ chi tiết này y có thể nhìn ra được, Lương Thần mới chỉ nhậm chức ở Liêu Dương hơn nửa tháng đã hoàn toàn được tập thể tán thành. Giải thích điều này, hoặc là Lương Thần có sức hấp dẫn vô địch hoặc Lương Thần thực sự có năng lực. - Đã từng chứng kiến đối phương phá án, y tin - nguyên nhân chính là điều thứ hai! Vẫn lạnh nghiêm nét mặt, chủ nhiệm Lãnh cũng cười lạnh một tiếng, ánh mắt - liếc nhìn các thành viên chi đội một cái, sau đó cất bước sau lưng Lương Thần. Trong phòng họp, chủ nhiệm Lý Minh Dương – phòng giám sát một Uỷ ban Kỷ luật thành phố, chủ nhiệm Lãnh, cùng với trợ thủ của mình là phó chủ nhiệm Hoàng ngồi một bên, còn Lương Thần ngồi đối diện họ. Chỉ nhiệm Chu của Uỷ ban Kỷ luật công an ngồi một bên dự thính. Lờ mờ thì tự nhiên hình thành một thế trận thẩm vấn tội phạm. Lý Minh Dương, chủ nhiệm Lãnh và phó chủ nhiệm Hoàng đều không nói gì, nhưng đều dùng ánh mắt sắc bén nhìn Lương Thần. Đây là một trong những chiêu phủ đầu của nhân viên công tác kiểm tra kỷ luật thường làm. Đầu tiên là xây dựng một bầu không khí không một tiếng động tạo sức ép lên sự nhát gan, chỉ nhìn thấy nhân viên công tác kiểm tra kỷ luật làm như vậy trong lòng đã run sợ lộ ra dấu vết, sau đó lại gõ gõ, vừa dụ dỗ vừa doạ. Cơ bản có thể khiến đối phương nhanh chóng sụp đổ mà chịu thẩm vấn. Theo điểm này mà nói, công tác Uỷ ban kỷ luật và thẩm vấn hình sự gần như giống nhau! Nhưng Lý Minh Dương đã từng thấy Lương Thần thẩm án ngay tại hiện trường, lại biết thiết lập này sẽ không có tác dụng đối với người thanh niên trẻ tuổi này. Bởi vì đối phương có nghiệp vụ nên năng lực trả lời chất vấn của đối phương tất nhiên vô cùng cao minh. Đối với loại này, dùng thủ đoạn tạo bầu không khí căng thẳng áp bức hẳn là không cần thiết! Cho nên Lý Minh Dương quyết định không lãng phí thời gian, chuẩn bị vào thẳng vấn đề. - Đội trưởng Lương, hôm nay tìm đến anh, chủ yếu là muốn xác minh một vài vấn đề. Tiếng nói đặc biệt của Lý Minh Dương vang lên giữa phòng họp. Nghe thấy âm thanh này, Lương Thần theo phản ứng bản năng nghĩ đối phương hát chắc cũng sẽ vô cùng êm tai. Nhìn người này tướng mạo khí chất đều phong độ, vả lại tiền đồ rộng lớn, sao tiểu yêu tinh lại không động tâm nhỉ? - Chủ nhiệm Lý, có gì cần xác minh, cứ hỏi, tôi sẽ dốc sức phối hợp điều tra! Lương Thần thần sắc không thay đổi mà trả lời. Cái này gọi là cây ngay không sợ chết đứng, hắn đúng thật là không có việc gì xấu. - Có người tố cáo, nói trong vụ án của Đằng Tuấn Tề và Hứa Tiểu Lỵ, anh đã nhận hối lộ từ bên Hứa Tiểu Lỵ một món kếch xù, đối với những điều này, anh có ý kiến gì không? Giọng điệu Lý Minh Dương rất thoải mái nhẹ nhàng như là cùng đối phương tán gẫu chuyện thường ngày. Trên thực tế, hôm nay y không nhất thiết phải đến. chỉ là nghe Phó chủ nhiệm Hoàng nhắc đến Lương Thần mới khiến y thay đổi chủ ý. Trong lòng, y đã lờ mờ coi người đàn ông này là đối thủ, trong đầu cũng xuất hiện ý niệm dẫm nát đối thủ trong lòng bàn chân. Y biết cái này gọi là hành động theo cảm tính. Nhưng y không cần quan tâm, y không quân tử như vậy, có cơ hội dẫm lên một chân, y sẽ không bỏ lỡ. - Lời nói vô căn cứ! Lương Thần nao nao, sau đó bật cười đáp. - Không có? Lý Minh Dương mỉm cười hỏi một câu. - Bịa đặt hoàn toàn. Cố tình gây sự! Lương Thần lại tăng lên hai câu, sau đó cũng cười nói: - Không có! Nhưng qua điều tra cho thấy, vào ngày hôm trước tức ngày 29 tháng 7, khoản tiền lên tới 200.000 tệ được gửi vào tài khoản ngân hàng của anh, anh giải thích sao về điều này? Lý Minh Dương trên mặt còn tươi cười, nhưng giọng điệu thì ngược lại. - Có chuyện này sao? Lương Thần hơi kinh hãi. Sau đó lắc đầu nói: - Rất xin lỗi gần đây tôi không đi kiểm tra tài khoản cho nên không biết những điều anh nói có phải sự thật không! - Anh tự xem đi! Lý Minh Dương phất phất tay. Bên cạnh Phó chủ nhiệm Hoàng gõ trên máy laptop, lại muốn Lương Thần lại đăng nhập trên mạng ngân hàng. Tuy rằng sớm đã có chuẩn bị tâm lí nhưng nhìn tài khoản lên tới 6 chữ số, sắc mặt Lương Thần - biến đổi. Thật đúng là hạ vốn gốc à! Đến hắn cũng không ngờ vì đối phó với hắn mà Đằng gia không tiếc bỏ ra hai trăm ngàn! - Thế nào? Có cảm tưởng gì? Lý Minh Dương híp mắt hỏi. - Cảm tưởng của tôi chính là có một khoản tiền lớn như vậy sao không quyên góp cho nhân dân vùng thiên tai hay cấp cho các tổ chức từ thiện cũng tốt! Nói tới đây Lương Thần cố ý nói chậm lại, trên mặt lộ vẻ châm biếm, tươi cười nói: - Ngay cả sợ bản thân đuối lý bị thua, đi đền chùa đốt tiền thắp nhang cũng không phải ý tưởng tồi, sao lại lợi dụng tiền làm trò bẩn thỉu như vậy!? - Ý của anh là anh bị vu cáo hãm hại? Chủ nhiệm Lãnh bên cạnh cười lạnh ngắt lời nói: - Anh cảm thấy mình có giá trị gì để bị vu khống hãm hại sao? - Nếu không đúng thì sao phiền các đồng chí Uỷ ban Kỷ luật bận trăm công ngàn việc nhìn tôi chăm chú từ đầu tới chân như thế? Lương Thần không chút khách khí trả lời đầy mỉa mai. Hắn biết rõ, nhóm điều tra ngầm của đài truyền hình tỉnh một khi có hoạt động điều tra, như vậy dưới hành động của Phó bí thư Lý, Đằng gia ắt rơi vào thế cực kỳ bị động. Đằng gia nếu muốn trực tiếp phản kích, vậy phương pháp chính là trực tiếp đưa ra chứng cứ phản diện. Lấy tình hình hiện tại mà nói, hãm hại vu cáo hắn ăn hối lộ từ đó gián tiếp chứng minh người bị tình nghi phạm tội Đằng Tuấn Tề “trong sạch”. Không thể không nói, đây là một kế sách rút củi dưới đáy nồi (1) rất hiểm độc! 1. Kế thứ 27 trong 36 kế của Tôn Tử 27. Phủ để trừu tân (Rút củi dưới đáy nồi) Kế “Phủ để trừu tân” là bớt lửa dưới nồi, ý nghĩa là giải quyết trên căn bản một vấn đề, chủ ý không cho nó phát ra (bớt lửa cho nước khỏi trào). Khi có một việc đã bùng nổ ra rồi thì tìm cách làm cho nó dịu đi, không để nó tiếp tục ác liệt. Chỗ diệu dụng kế “Phủ để trừu tân” là không nghe thấy tiếng, không nhìn thấy hình, vô cùng như trời đất, khó hiểu như âm dương, khiến cho kẻ thù rơi vào kế của mình mà họ không biết. Không kể tình trường, chiến trường hay thương trường, kế “Phủ để trừu tân” lúc nào cũng là kế rất âm độc, lớn mang hiệu quả lớn, nhỏ có hiệu quả nhỏ. Ở tình trường, anh chàng kém vế thường o bế song thân hoặc anh em của đào, hơn là tấn công chính nàng! Ở chiến trường, kế “Phủ để trừu tân” lại càng dày đặc, giăng mắc như mạng nhện. http://24hit/tam-th%E1%BA%ADp-l%...9ttmf3adjnpu71 Lương Thần hiện tại có thể khẳng định mấy đồng chí Uỷ ban Kỷ luật này đều là đi lại với trưởng ban thư kí Đằng, thậm chí là làm theo phó chủ tịch tỉnh Đằng bày mưu tính kế. - Chúng tôi nhận được tố cáo, điều tra cán bộ có hành vi trái pháp luật là chức trách của chúng tôi, anh có nghĩa vụ phối hợp chúng tôi điều tra! Chủ nhiệm Lãnh sắc mặt hơi đỏ, sức lực của lời nói cũng hơi yếu. Sự thật ông ta cũng lo lắng. Một bên là Phó bí thư Lý, một bên là Trưởng ban thư kí Thành ủy và Phó chủ tịch tỉnh Đằng, ông ta không muốn đắc tội với ai cả. Nhưng nếu lựa chọn đứng thành đội tốt, vậy chỉ có thể nghe theo Đằng gia chỉ bảo. Nói gì cũng phải đem nước này trộn lẫn rồi! - Tôi không phối hợp sao? Lương Thần vẻ mặt mỉm cười đáp. - Vậy mời giải thích điều này, nguồn tiền này phát sinh từ đâu? Lý Minh Dương tiếp lời trầm giọng nói. - Tôi không giải thích được, bởi vì quả thực tôi không biết tên khốn khiếp nào muốn hãm hại tôi! Lương Thần giọng nói châm biếm, ý tứ càng hàm súc: - Nhưng tôi nhất định phải nói một câu, nghĩ ra chủ ý này là một kẻ … ‎ Nghe Lương Thần trả lời, Lý Minh Dương, chủ nhiệm Lãnh, phó chủ nhiệm Hoàng ghi chép cùng bí thư Chu không khỏi giật mình. Người nói năng không lựa chọn từ ngữ trong quá trình bị điều tra như Lương Thần, thật đúng là lần đầu tiên bọn họ gặp phải. - Hứa Tiểu Lỵ không thể nói cực kỳ nghèo khó, nhưng quả thật cũng vừa qua khỏi mặc ấm ăn no. Cha mẹ Hứa Tiểu Lỵ đều là công nhân về hưu, vất vả cả đời căn bản không có tiền để dành. Ngay cả Hứa Tiểu Lỵ lên đại học tiền cũng đều người thân bạn bè ủng hộ. Nếu như thực sự có hai trăm ngàn như vậy, Hứa Tiểu Lỵ cũng không phải làm việc bán thời gian qua mùa hè, cũng sẽ không bất hạnh như vậy, một nữ sinh vì nộp tiền học phí thiếu chút nữa gia đình không đóng nổi, không ngờ lại có thể hối lộ tôi hai trăm ngàn, cho nên tôi nói, người nghĩ ra chủ ý này quá …. Ai có thể tin chuyện này chứ! Lương Thần cười rất vui vẻ, dường như mắng trút giận. Sắc mặt của chủ nhiệm Lãnh lúc xanh lúc đỏ. Lý Minh Dương và chủ nhiệm Hoàng Phỉ sắc mặt cũng rất khó coi. Mặc dù Lương Thần không nói hết nhưng chỉ cần không phải là thằng ngốc thì đều có đoán được tất cả ‎ý tứ mà đối phương muốn biểu đạt, mà một phần thì họ cũng không có cách nào bác lại. - Thêu hoa trên gấm, nịnh hót là khuyết điểm chung của con người, nhưng tôi luôn cảm thấy, không phải mọi việc đều không thể quá giới hạn sao? Ít nhất không thể làm những việc như thể lương tâm bị chó gặm! Giống như vụ án Hứa Tiểu Lỵ này, tôi nói thẳng, ai muốn lật lại bản án, sẽ phải hứng chịu thiên lôi đánh xuống! Lương Thần cao hứng nói, dứt khoát dạy cho hai đồng chí Uỷ ban kỷ luật một bài. - Lời của anh có thể đại diện cho pháp luật? Lý Minh Dương không thích nhìn màn trình diễn của đối phương, đứng lên lạnh lùng ngắt lời hỏi. - Lời nói của tôi có thể đại diện cho lương tâm! Lương Thần cũng đứng lên, không hề nhượng bộ mà đối mặt với đối phương. Trong tích tắc, giữa hai người tràn ngập một loại đối đầu gay gắt, mùi vị gươm súng sẵn sàng. Lương Thần đã rõ ràng cảm thấy chủ nhiệm Lý này đối với hắn thể hiện rõ thái độ thù địch mãnh liệt. Chỉ là, hắn không biết nguyên nhân đối phương nảy sinh lòng căm thù đó. Nhìn Lý Minh Dương và Lương Thần bốn mắt nhìn nhau. Trong lúc ánh mắt giao nhau dường như đóm lửa không ngừng loé lên. Chủ nhiệm Lãnh và phó chủ nhiệm Hoàng bên cạnh quay lại một lát, chúa ơi bọn họ có một cảm giác hai người đàn ông đang trừng mắt nhìn nhau dường như là hai kẻ thù trời sinh!