Quan Môn
Chương 1124 : Cố gắng khôi phục niềm tin
Ngày đăng: 12:55 18/04/20
“Thời khắc mấu chốt, vẫn cha cấp lực, duy trì này tới thực đúng lúc a.” Diệp Khai nói đùa qua điện thoại cùng Diệp Tử Bình.
“Thành phố Minh Châu quả thật cũng tồn tại vấn đề phương diện này, thuận tay giải quyết một chút cũng không phải đại sự gì.” Diệp Tử Bình cười nói.
Chính cái gọi là đánh hổ thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh, lời này có thể từ xưa truyền xuống không phải là không có đạo lý .
Ngoại nhân quan hệ dù cho tốt đến đâu cũng không khả năng đạt tới liều mình cứu giúp, ít nhất tỷ lệ này cực ít, nhưng là ở giữa thân thuộc cũng rất phổ biến.
Thành phố Minh Châu cố nhiên là tồn tại loại hành vi không thành tín, nhưng nếu như Diệp Tử Bình không phải cha của Diệp Khai thì về phần chủ động xử lý mấy vấn đề này có làm cũng phải suy nghĩ một hồi, giải quyết những di chứng mới được. Nếu không để tồn đọng lại cái gì về sau sẽ là đại phiền toái.
Bất quá một khi hiện tại xử lý việc này chính là đề cao rất lớn độ thành tín của xí nghiệp tại thành phố Minh Châu xí, cũng chính cái gọi là tiên phong trong cả nước.
Về phần nói ảnh hưởng phương diện kinh tế, Diệp Tử Bình thật ra không nhiều để ý. Bởi vì sắp tới tới lượng tài chính tiến vào thành phố Minh Châu phi thường khổng lồ, các hạng mục kiến thiết có thể nói là giống như nấm mọc lên sau mưa, căn bản không cần lo lắng cái gì mà kinh tế phát triển đình trệ.
Tương phản, tập trung của Diệp Tử Bình hiện tại là chuyện phê duyệt hạng mục kinh tế.
Tuy rằng nói hiện tại thành phố Minh Châu mỗi ngày đều phát triển cao tốc nhưng đối với một người lãnh đạo thì việc lựa chọn hạng mục phát triển thành thị như thế nào, tránh việc lặp lại kiến thiết hoặc là chọn hạng mục sau này không có tiềm năng mới là vấn đề đầu tiên.
Đương nhiên , vấn đề xí nghiệp thành tín cũng là một hạng mục trọng điểm trong đó.
“Nhân vô tín bất lập, nhân nhi vô tín bất tri kỳ khả.” Diệp Tử Bình nói qua điện thoại,“Những năm gần đây, ở vấn đề thành tín đã xuất hiện một số dấu hiệu xấu, đáng giá trọng điểm chú ý, không thể vì kiếm mấy đồng tiền mà ném hết đạo đức cơ bản đi.”
Diệp Khai tỏ vẻ phi thường đồng ý,“Xí nghiệp xảy ra vấn đề thành tín chủ yếu vẫn là do quan niệm con người thay đổi.Chỉ vào khoảng mười năm trước, loại chuyện không nhặt của rơi trên đường, đêm không cần đóng cửa rất thường thấy nhưng hiện tại ai còn dám a? Thời kỳ kinh tế xã hội chuyển hình kỳ thật chính là một thời kỳ tràn ngập cơ hội cùng mâu thuẫn. Không lưu ý sẽ tạo thành rất nhiều vấn đề không thể giải quyết, không phải khó có thể giải quyết, mà là căn bản là không thể giải quyết.”
Trên thực tế, động lực phát triển xã hội cho tới bây giờ vẫn là ý muốn tư hữu của mọi người.
“Muốn giải quyết vấn đề này, phỏng chừng phải cần thời gian trăm năm. Dù sao trước đó chúng ta đã đi rất nhiều đường vòng, giờ đã trở về quỹ đạo, nhưng còn rất nhiều vấn đề, rất nhiều mâu thuẫn cũng không phải lập tức có thể giải quyết .” Diệp Khai nói.
“Một trăm năm lâu lắm, ý chúng ta là mất khoảng 50 năm giải quyết triệt để vấn đề .” Diệp Tử Bình hồi đáp,“Chỉ không biết, cha có thể sống đến thời điểm đó?”
Diệp Tử Bình giờ đã bốn mươi bốn tuổi, qua 50 năm nữa là 94 tuổi, ông cũng từng nghĩ qua bản thân có thể sống đến đó hay không.
“Năm mươi năm vẫn là không thành vấn đề , sau này thì hơn chín mươi thực thông thường .” Diệp Khai cười cười nói.
Với năng lực nhà bọn họ, ăn ngon ngủ yên, điều kiện chăm sóc của người lãnh đạo càng không là người thường có thể đạt tới, thân thể của Diệp Tử Bình không tệ nên sống tới hơn 90 tuổi không thành vấn đề.
Diệp Khai nghĩ, cho dù là mấy lão đồng chí như Sở lão gia tử từng kinh qua chiến tranh gian khổ, giờ cũng đều trên 90, Diệp Tử Bình chỉ có thể sống lâu hơn.
“Con tính làm bước tiếp theo thế nào ở tỉnh Giang Hoài?” Diệp Tử Bình hỏi,“Theo cha được biết, mấy xí nghiệp kia cũng không đơn giản, sau lưng là có chỗ dựa, con đắc tội một đám như vậy, chẳng lẽ chỉ vì để chuyển dời hỏa lực cho đồng chí Nhạc Sơn? Nói vậy, nhà chúng ta đâu có lợi gì quá lớn.”
Diệp Tử Bình vẫn theo dõi một loạt động tác của Diệp Khai, dĩ nhiên biết mục đích ban đầu của hắn là gì. Ông cảm thấy Diệp Khai làm như vậy, tựa hồ là có chút điểm mất nhiều hơn được nên hỏi lại.
Lão Diệp gia cố nhiên không sợ người khác, nhưng vô vị rước lấy phiền toái, thêm một đống cừu nhân không phải là chuyện nên làm.
“Đương nhiên là đáng giá .” Diệp Khai gật đầu hồi đáp,“Con làm như vậy là cố gắng đem lại niềm tin cho xã hội.”