Quan Môn
Chương 1125 : Ngoan ngoãn
Ngày đăng: 12:55 18/04/20
Vương Tùng rốt cục không chịu được, tự đi gặp Vương lão gia tử.
Vương lão gia tử đã thật lâu không để ý tới chuyện bên ngoài, sau khi nghe thằng cháu Vương Tùng giải thích mới ý thức được ông đã lạc hậu với tình hình.
“Ông nội, nếu ông không ra mặt, chuyện này sợ sẽ gây nguy hiểm cho xí nghiệp của cháu, phải đóng cửa .” Vương Tùng có chút bất đắc dĩ nói.
“Thực sự nghiêm trọng như vậy?” Vương lão gia tử hỏi ngược lại, dường như không quá tin tưởng.
“Thực sự nghiêm trọng như vậy.” Vương Tùng gật đầu ,“Lúc này đây đối phương đã muốn chặt đứt nguồn cung cấp than đá của chúng ta, nhà xưởng chủ yếu của chúng ta không thể khởi công, đám công nhân lo lắng muốn bỏ đi, một chiêu rút củi dưới đáy nồi này của họ quả thật làm cho người ta không thể bình tĩnh.”
“Sao bọn họ lại chặt đứt căn cơ của bọn cháu?” Vương lão gia tử tựa hồ là có chút già nên hồ đồ, lại hỏi một câu.
“Vậy cũng không phải, chỉ là va chạm bình thường trong kinh doanh mà thôi.” Vương Tùng giải thích nói,“Nhưng ông nói đây là chuyện giữa các xí nghiệp, chính quyền không nên xen vào mới phải, vậy không phải phá hư quy tắc sao? Làm như vậy không thể khiến người ta tâm phục khẩu phục. Nếu không phải bởi vì muốn giải quyết vấn đề này cần nhiều thời gian khiến chúng ta không thể chống đỡ thì cháu thực muốn theo họ ra tòa xem ai thắng.”
“Ai thắng? Khẳng định sẽ không phải là bọn mày.” Vương lão gia tử không chút khách khí nói,“ Thiếu nợ là sao? Chạy tới đâu thì cũng không phải là chuyện mà người tử tế làm. Nếu không phải bọn mày ỷ thế hiếp người không trả tiền, người ta sao đem bọn mày ra toà án, hơn nữa nghĩ ra cách rút củi dưới đáy nồi? Nếu không phải bọn mày lợi dụng quan viên chính phủ duy trì tùy ý làm bậy, pháp viện phán quyết sẽ không chấp hành? Đừng tưởng rằng ông già nên hồ đồ nên không biết bọn mày giở trò, ông thấy gia phong Vương gia sớm hay muộn cũng bị mấy đứa mày phá hư hế.”
“Mọi người đều làm như vậy, có riêng gì chúng cháu?” Vương Tùng nghe xong, còn có chút không phục ,“Ông chắc không biết tình huống bây giờ. Chắc ở trong nhà dưỡng lão nên không biết xã hội bên ngoài rồi. Ông khả năng không biết, hiện tại đại gia tộc nào mà không có xí nghiệp, con đường làm tiền của mình? Có đại gia tộc nào không đi đường vòng ỷ thế hiếp người?”
“Ít nhất người ta không bị kiện ra tòa án, nói là thiếu nợ không trả!” Vương lão gia tử hừ một tiếng nói,“Nói trắng ra, mày không tìm thấy lý do gì để người ta tin phục. Nói mày ở bên có lý!”
Thế hệ Vương lão gia tử vẫn cực kỳ coi trọng hai chữ thành tín, bởi vậy rất phản đối cách làm của đứa cháu Vương Tùng.
Vương Tùng sở dĩ có gan thiếu nợ không trả, đơn giản chính là bởi vì có quan viên địa phương duy trì, không lo lắng người khác tìm tới cửa ép trả nợ. Nhưng đồng dạng, nếu người ta cũng có chính quyền địa phương duy trì thì cũng không cần lo lắng, nhất là khi đưa ra tòa thì chuyện sẽ không thể khống chế.
“Thành tín không chỉ có là gốc rễ kinh thương, cũng là gốc rễ làm người, cách làm của chúng mày hiện tại chỉ có thể nói là ký sinh vào xã hội. Nói là cái gì xã hội tinh anh, buôn bán cự tử. Thí! Thuần túy chính là một đám vô lại thiếu nợ không trả mà thôi!” Vương lão gia tử không chút khách khí phê bình nói.
Để cho hắn lo lắng chính là bên lão Diệp gia rõ ràng chính là đem bọn họ trở thành là gà, muốn tới giết gà dọa khỉ. Hắn coi như con gà đầu tiên, có thể khiến cho đối phương cảm thấy tức giận?
Dù sao, tìm một con gà thích hợp giết để dọa khỉ cũng không phải dễ dàng.
******************
“Như thế nào, Tùng Hoa thực nghiệp chịu thua? Như thế thực làm cho người ta kỳ quái a.” Diệp Khai sau khi nhận được tin tức quả nhiên là cảm thấy có chút ngoài ý muốn .
Tùng Hoa thực nghiệp chính là xí nghiệp mà Vương Tùng đứng đầu, cũng là xí nghiệp thiếu nợ Đông Sơn không ít.
Lúc ấy Diệp Khai lựa chọn nó làm đột phá khẩu, cùng lúc cố nhiên là vì bọn họ thiếu nợ không ít, đáng giá chính mình bỏ tâm tư. Về phương diện khác chính là bởi vì đối phương có bối cảnh nghiệp quan, thích hợp hắn động thủ.
Trong lòng Diệp Khai rất rõ ràng, xí nghiệp này sở dĩ có gan không trả nợ, mấu chốt vì là sau lưng có thế lực lớn duy trì. Hắn muốn giết gà dọa khỉ, có tác dụng gây kinh sợ cũng phải lựa chọn xí nghiệp như vậy, mới có thể đủ hữu hiệu.
Nhưng hiện tại xí nghiệp này vậy mà ngoan ngoãn, tỏ vẻ nguyện ý trả tiền, lại nguyện ý bồi thường thích hợp, cái này làm cho Diệp Khai cảm thấy kinh ngạc .
Theo như hiểu biết của Diệp Khai thì dường như người phụ trách nhà máy này khá tự cao tự đại .
“Đáng tiếc, một con mồi tốt như thế.....” Diệp Khai lắc lắc đầu nói.
Nhưng cái này đối với hắn cũng không phải chuyện gì lớn, muốn giết gà dọa khỉ thì chỉ việc chọn một xí nghiệp khác. Làm đại nhân vật, hắn cũng không có khả năng đánh trống bỏ dùi, nếu không sẽ gây cảm giác hắn có động cơ khác.
“Như vậy, nếu bọn họ đủ thành ý, hơn nữa tích cực vậy buông tha bọn họ cũng không phải không thể .” Diệp Khai suy nghĩ một chút liền tỏ vẻ nói,“Nhưng thái độ vẫn phải biểu hiện, bồi thường cái gì cố nhiên là cần, giải thích cũng ắt không thể thiếu, nếu không chưa thể nói rõ bọn họ nhận thức được sai lầm!”