Quan Môn
Chương 1136 : Thiếu tướng tới đón
Ngày đăng: 12:55 18/04/20
Nhìn Diệp Khai bị ba mỹ nữ vây quanh ở giữa, Trần Nhiên thầm nói quyết định của hắn không thể nghi ngờ là chính xác .
Chính cái gọi là nam nữ phối hợp, làm việc không phiền lụy, Diệp thị trưởng lợi hại đến đâu cũng bất quá chỉ là một thanh niên mới hai mươi, lâm vào trận son phấn dĩ nhiên không thể tự nhiên.
Bất quá, Trần Nhiên rất nhanh liền thấy được đám cảnh vệ của Diệp Khai, tổng cộng đến đây tám vị, tuy rằng đều mặc thường phục nhưng lấy ra bất kỳ một người cũng có thể thấy khí tức nguy hiểm.
“Mấy người này không dễ chọc.” Trong lòng Trần Nhiên lập tức cảnh giác với đám Lý Hải.
Chỉ là trong lòng Trần Nhiên cũng thấy tò mò, cho dù Diệp Khai có là thị trưởng địa cấp thì cũng chưa chắc nhiều cảnh vệ như vậy? Hắn lấy đâu ra tiền lương để trả?
Thoạt nhìn, vị Diệp thị trưởng này cũng không phải trong sạch gì.
Trần Nhiên tuy rằng có phán đoán với Diệp Khai nhưng phán đoán thì phán đoán, cũng không phản cảm, nếu Diệp Khai là tham quan thì Trần Nhiên yên tâm hơn.
Vấn đề nợ nần của Tùng Hoa thực nghiệp thủy chung phải giải quyết. Nhưng giải quyết sớm không bằng giải quyết muộn, có thể hoãn ngày trả nợ thì áp lực với công ty nhỏ hơn. Chỉ cần công ty lên sàn vậy thì mọi chuyện coi như xong, rẽ mây nhìn trời, mọi người cũng không cần phát sầu.
Mặc kệ nói như thế nào, tiền nợ của Tùng Hoa thực nghiệp là hơn ba triệu, nếu trả ngay sẽ khiến công ty suy sụp, đừng nói chuyện lên sàn. Nếu Diệp Khai có thể mở ra một góc lưới, có thể hoãn trả nợ chừng năm rưỡi thì cũng đủ cho đám Vương Tùng thao tác lên sàn.
Cho nên, từ giờ trở đi phải tiến hành hậu hạ nịnh nọt Diệp Khai cho khéo, mới có thể trợ giúp đàm phán kế tiếp, tranh thủ kết quả tốt nhất cho Tùng Hoa thực nghiệp.
“Vị này là Vương chủ tịch?” Diệp Khai chào hỏi với Trần Nhiên rồi hỏi.
Vương Tùng là chủ tịch của Tùng Hoa thực nghiệp. Lần này Diệp Khai tới đây cũng là vì Vương Tùng mời hắn, nói là muốn Diệp thị trưởng thị sát công tác của Tùng Hoa thực nghiệp, thuận tiện giải quyết vấn đề nợ nần.
Cho nên đến nghênh đón Diệp Khai dù thế nào cũng phải là Vương Tùng dẫn đội mới được. Hiện tại đến đây chỉ là phó tổng Trần Nhiên, khiến cho Diệp Khai cảm thấy có chút không thoải mái .
Đương nhiên, đây đều là phán đoán của Trần Nhiên, hắn cảm thấy Diệp Khai hẳn là không nhìn thấy Vương Tùng tới đón tiếp, cho nên có chút không quá cao hứng .
Bất quá chuyện này cũng là trong dự liệu, Trần Nhiên nói ngay,“ Trong nhà Vương chủ tịch có chuyện, ông nội hắn không khỏe nên phải chạy về nhà thăm hỏi. Tôi tạm thời quản lý chuyện ở đây, đợi cho Diệp thị trưởng dàn xếp xong xuôi thì Vương chủ tịch tự nhiên sẽ nhanh chóng quay lại. Chuyện này khá đột ngột, mong Diệp thị trưởng thông cảm.”
“Thất là hiếu tử.” Diệp Khai thu lại vẻ mặt căng thẳng, gật đầu nói.
Mọi người nhìn theo ánh mắt của hắn, quả nhiên thấy đằng xa có bụi đường bốc lên, rõ ràng có một đoàn xe đang chạy lại.
Thật là có người đến tiếp a, phô trương lớn như vậy? Trần Nhiên thấy, không khỏi có chút giật mình, thầm nói xem ra Diệp Khai cũng có quan hệ ở tỉnh Giang Hoài.
Trước đó, đám Vương Tùng còn chắc Diệp Khai không quen tình hình bên này, giờ thoạt nhìn hoàn toàn không phải như vậy. Ít nhất trước đó đối phương cũng có an bài nên mới có thể từ chối lời mời lên xe của bọn họ.
Đợi cho đoàn xe đến gần, mọi người mới nhìn rõ đây là biển hiệu của quân khu.
“ Xe quân khu?”
“Không nghĩ tới, Diệp thị trưởng cùng quân khu bên này còn có quan hệ......”
Mọi người đều thấy bất ngờ, vốn còn nghĩ là người ta không quen ai ở đây, nào ngờ lại có quan hệ với quân khu, thật đúng là quá xem thường. Không trách người ta trẻ tuổi như vậy đã có thể thân cư chức vị quan trọng, bối cảnh quả nhiên không giống bình thường.
Đám Trần Nhiên thật sự kinh ngạc, dù sao quân khu quan hệ cùng địa phương có chút ngăn cách, bình thường không chủ động cùng một chỗ, mặc dù là có chút kết giao cũng chỉ quan hệ tới đám tiểu bối.
ở những chuyện lớn, quân khu bình thường sẽ không can thiệp vào quyết định của địa phương, có thể nói là giữ nghiêm trung lập. Trừ phi chuyện lớn ảnh hưởng trọng đại, quân khu mới có thể nhúng tay tiến vào, nhưng loại tình huống này phi thường hiếm thấy, một khi xuất hiện vậy bên trong tỉnh tuyệt đối là bị náo loạn long trời lở đất .
Đợi cho người trong xe bước xuống, đám Trần Nhiên trợn trừng cả mắt.
Vị này mặc quân trang mới tinh, chỉ nhìn ngôi sao sáng trên quân hàm khiến cho mọi người câm như hến.
Cư nhiên đến đây một vị thiếu tướng a!
Cấp bậc bên quân khu tỉnh Giang Hoài cũng không cao, cho nên có thể đeo quân hàm thiếu tướng chỉ có tư lệnh cùng chính ủy quân khu mà thôi. Chỉ là bọn hắn không biết sâu về quân khu nên không biết vị này đến tột cùng là tư lệnh hay là chính ủy.
Vị này thật là tới đón tiếp Diệp Khai sao? Mọi người trong lòng đều đánh một dấu chấm hỏi.
Loại chuyện này thật sự rất kinh người, vượt quá tưởng tượng của mọi người, nếu thật sự như thế, mặt mũi của Diệp Khai thật sự là quá lớn.