Quan Môn

Chương 556 : Là ngọt là khổ?

Ngày đăng: 12:47 18/04/20




- Bằng không thì như thế nào, người ta thả mày quay về ăn năm mới, chính là hy vọng mày xảy ra vấn đề, như vậy càng dễ cho người ta lấy cớ!

Cố Thành lại nói.

- Nếu như mày chạy đó là tốt nhất, nếu như mày không chạy người ta cũng biết tao tỏ thái độ trong việc này, nếu như tao có can đảm bảo vệ mày, tin tưởng lập tức sẽ có người đối phó tao ngay. Cho nên nói đây là cái bẫy.

- Vậy làm sao bây giờ?

Vợ Cố Thành gấp lên, nói:

- Nhưng bây giờ tiểu Bình về nhà, chẳng phải nói chúng ta đã trúng bẫy của người ta sao? Lão Cố sao không ngăn cản?

- Tình thế bức người, không có chỗ lựa chọn. Cho dù chúng ta lựa chọn thế nào thì ván này cũng phải ứng phó chính diện, trốn là trốn không khỏi.

Cố Thành hừ một tiếng nói.

- Cố Thành tôi cũng không phải do bùn nặn ra, chỉ một thằng con nít mà dám chọc tôi! Cho nên chuyện này biết rõ là cái bẫy cũng phải chui vào.

- Chuyện này phải làm sao bây giờ?

Vợ của Cố Thành có chút bận tâm.

Mặc dù nói Cố Thành tại tỉnh Hà Đông có được thể lực rất lớn, nhưng mà phóng nhãn khắp cả nước, một thì cán bộ tỉnh bộ chẳng là cái gì.

Dứt bỏ lực ảnh hưởng thực tế thì chỉ có trong tỉnh Hà Đông thì chỉ có vài người hơn hắn, về phần nói cán bộ phó tỉnh bộ có hơn vài chục người, tăng cộng thêm các cán bộ kỳ cựu, thật sự là có khối người.

Người bình thường cho rằng Cố Thành hắn có thế lực rất lớn, nhưng mà thực tế vào thời khắc mấu chốt lại không thể không cân nhắc, cấp bậc của hắn trong tỉnh còn co vài người to hơn, nhưng mà hắn có chút thua kém người ta.

Nhất là vào thời kỹ mẫn cảm này, đồng chí bi thư Nhạc Sơn ôm đòm tỉnh trưởng, quyền thế đạt tới đỉnh phong.

Khong như những bí thư trước đó vừa được phái tới tỉnh Hà Đông này gặp phải nhiều chuyện, lực lượng của Nhạc Sơn không ai có thể chế ước, đây cũng là thời kỳ nguy hiểm nhấ của Cố Thành.

Nhưng hết lần này tới lần khác Cố Binh vào lúc này chọc vào Diệp Khai, bị hắn bắt lại.

Mặc dù hiện giờ noi Cố Binh bị Diệp Khai thả ra ăn mừng năm mới, nhưng mà trong nội tâm Cố Thành rất rõ ràng, chiêu thức này của Diệp Khai vô cùng xinh đẹp, làm hắn có khổ không noi nên lời, hết lần này tới lần khác không có biện pháp gì.

Nếu như Cố Binh không có bị Diệp Khai thả ra, Cố Thành có rất nhiều loại biện pháp có thể cho Cố Binh thuận lợi bỏ chạy, sau đó mai danh ẩn tích.

Nếu thật sự là như vậy, Cố Thành chẳng những không có chuyện còn có thể cắn ngược lại Diệp Khai, làm cho hắn không bắt được Cố Binh, hoàn toàn giả thành bộ dáng bị hãm hại, dù sao Cố Binh không còn, không có người đối chứng thì làm gì được hắn đây.

Nhưng mà hiện tại Cố Binh về nhà, trách nhiệm bỏ chạy phải nằm trên đầu của Cố Thành.

Nếu như hắn dung túng con trai bỏ trốn, vậy hắn không cần phải làm chức phó thư ký tỉnh ủy nữa, ai cũng không bảo hộ được hắn.

Không chỉ mất chức mà còn bị điều tra các loại việc làm sai trái trươc kia. Còn co thể tìm được chứng cớ định tội Cố Binh.

Cho nên bỏ trốn tuyệt đối không thể làm được, Cố Thành cũng nghĩ qua nên xử lý vấn đề này thế nào, nhưng mà hiện giờ không tìm được biện pháp tốt, chẳng lẽ nói thật là sau lễ mừng năm mới lại mang Cố Bình quay về?
- Quay trở lại kinh thành thăm các trưởng bối, lại đi Minh Châu một vòng.

Diệp Khai trả lời sau đó hỏi ngược lại.

- Bên thị ủy có phân công gì thêm không?

Diệp Khai hỏi.

Ý hắn hỏi những lời này rất đơn giản, thời điểm có trách nhiệm thì hắn sẽ làm, còn thời gian khác hắn muốn nghỉ ngơi.

- Vậy anh có thể cùng Mộc thị trưởng quay về kinh thành đi, nàng ba năm nay chưa quay về, năm nay cho dù như thế nào cũng phải quay về mới được.

Kim Trạch Khải nói ra.

- Ah, vậy cũng xem như cùng đường.

Diệp Khai gật đầu nói.

Kỳ thật Diệp Khai cũng không có ý định cùng đi với Mộc Uyển Dung, dù sao hắn cũng có ý định của mình, qua mấy ngày nữa hắn phải quay về Minh Châu vấn an cha mẹ, sau đó lại đi kinh thành chúc tết, đợi đến lúc đầu năm thì quay về tỉnh Hà Đông công tác.

Mộc Uyển Dung nhìn qua Diệp Khai, trong nội tâm cảm thấy hứng thú với thằng này.

Nhưng ma nghĩ tới cùng quay về kinh thành với Diệp Khai thì Mộc Uyển Dung không có nghĩ qua, dù sao nam nữ hữu biệt, thực tế tuổi của nàng không tính là lớn, tuy lớn hơn Diệp Khai mười tuổi, nhưng mà đứng chung một chỗ khác nhau thật sự không tính là lớn, ít nhất đứng cùng Diệp Khai và đám thị ủy khác càng nổi bật.

Nếu như hai người cùng nhau quay về kinh thành, sợ rằng sẽ có tin đồn.

Phó thư kí Tạ Thế Hào nói.

- Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố mới vừa đề xuất tài khoản trong sạch hóa bộ máy chính trị, đột nhiên Diệp bí thư không ở đây có phải không thuận tiện không? Không có người nào ở lại chỉ thị, rất khó nói chuyện này có khống chế được hay không...

Nói thật ra Tạ Thế Hào đối với cái chính sách tài khoản trong sạch hóa bộ máy chính trị này không có hảo cảm gì.

Ngày lễ ngày tết có qua có lại là chuyện không tránh khỏi, có người không thích thu lễ, có người ưa thích thu lễ, Tạ Thế Hào cảm thấy Diệp Khai làm ra chuyện này hoàn toàn là hành vi hại người không lợi mình, Diệp Khai có nhiều tiền cho nên không biết gạo cải dưa mắm gì đó, cho nên không biết người khác có già trẻ cần nuôi.

Dùng trình độ hiện giờ thì lương lãnh đạo đủ sống sao?

Nếu như nói không có thêm chút thu nhập, mọi người ai tốn sức tranh giành vị trí làm gì, có cần phấn đầu làm lãnh đạo không? Thiệt tình vì nhân dân phục vụ sao?

Hoặc là có người sẽ nghĩ như vậy, nhưng mà đại đa số người chỉ muốn cải thiện địa vị xã hội của mình, thuận tiện vơ vét của cải mà thôi, nhưng mà chỉ lo vơ vét của cải thì những người kia cuối cùng đã thành tham quan.

Tình hình thực tế như thế, ngược lại cũng không phải Tạ Thế Hào có bất mãn gì với Diệp Khai, bởi vì hắn sớm nhìn thấu tình đời rồi.

Cho nên hắn đối với tài khoản trong sạch hóa bộ máy chính trị này không có bao nhiêu hảo cảm.