Quan Môn
Chương 557 : Các người biết cái gì gọi là chế độ kiến thiết không?
Ngày đăng: 12:47 18/04/20
Lúc này người đưa ra vấn đề cũng chuyển lên người của Diệp Khai, nếu tiểu tử này đưa ra đề nghị rồi, vỗ vỗ bờ mông quay về kinh thành sao
Lại nói Tạ Thế Hào cũng không cảm giác suy nghĩ của mình có sai lầm gì, dù sao với tư cách là người trong chế độ, Diệp Khai ngươi là bí thư Ban Kỷ Luật Thanh Tra, cũng không thể để người ta xử lý công việc còn mình thì ngồi mát ăn bát vàng.
Mặc dù nói hắn ép không được Diệp Khai, thậm chí chức vị còn kém hơn Diệp Khai nửa bậc, nhưng mà cho Diệp Khai thêm chút phiền toái cũng làm được, lúc này Tạ Thế Hào đưa ra vấn đề này cũng có nghĩ ngợi, đoán chừng Diệp Khai không được ăn tết rồi.
- Kiến nghị này của Tạ phó thư kí...
Kim Trạch Khải nghe xong vẫn tương đối chú ý, hắn cũng muốn nói hai câu gì đó.
Diệp Khai là người đề xuất tài khoản trong sạch hóa bộ máy chính trị này, đúng là cần người đứng ra kiểm tra giám sát, tuy Kim Trạch Khải cảm thấy khó hiểu, nhưng mà những người trong tỉnh lại tỏ thái độ với Diệp Khai, vậy hắn không thể nói gì hơn.
Chỉ có điều trong nội tâm Kim Trạch Khải cũng có một ít lo lắng, lo lắng chính sách này có dẫn tới rối loạn hay không.
Bản thân Kim Trạch Khải cũng không cách nào biết được hành động của Diệp Khai, cho nên hắn cần phải cẩn thận.
Lời nói thật thì trong thị ủy không có người nào tỏ ý kiến phản đối công khai, nhưng mà trong nội tâm của đa số người không có thiện cảm với Diệp Khai, cho rằng hắn đang lấy điểm với lãnh đạo, cái tài khoản trong sạch hóa bộ máy chính trị này đến cuối cùng chỉ là trò khôi hài mà thôi.
Đã như vầy mọi người chờ đợi chế giễu hắn.
Nhưng mà Tạ Thế Hào đưa ra đề nghị, Kim Trạch Khải cảm thấy rất có đạo lý, Diệp Khai ngươi đưa ra chủ trương lại bỏ chạy về kinh thành, vạn nhất gây ra chút phiền toái gì thì ai lãnh trách nhiệm đây?
Tuy Kim Trạch Khải hắn là bí thư thị ủy, lại không phải là người có đảm đương, hắn cũng không cho rằng chuyện này do hắn lãnh trách nhiệm, dù sao Diệp Khai là người đưa kiến nghị a.
Nhưng mà Diệp Khai lại không có hắn cơ hội này, trực tiếp chen ngang lời của Kim Trạch Khải.
Thực cho rằng ngươi là cứu tinh của dân chúng thiên hạ sao, là hy vọng dân tộc sao? Khi dễ chúng ta là bài trí sao?
Phải biết rằng người của thành phố Long Thành chính là Nhân Long đấy! Ngươi từ bên ngoài tới còn làm mưa làm gió, ý đồ để chúng ta biến thành bù nhìn, chuyện này là không có khả năng.
Cái gì chế độ kiến thiết, đơn giản chỉ cần nói là giày vò đổi mới gì đó, muốn tranh danh đoạt lợi mà thôi!
Muốn quay về kinh thành ăn tết, lại không muốn người ta chỉ trích là bất lực không đủ chuyên nghiệp, ném lại cái gì mệnh lệnh kiến thiết kiểm tra giám sát, mặc dù nói có chút nhanh trí, nhưng mà xem người khác là đồ ngốc sao?
Trong mấy người chúng ta ai cũng lớn tuổi hơn ngươi đấy, kiến thức không ít hơn ngươi đâu, qua cầu so với ngươi đi đường còn nhiều hơn, ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm a.
Nhưng mà trong bụng tự định giá một phen, muốn bảo hắn công nhiên nói ra lời này hắn không dám.
- Diệp bí thư nói cũng có chút đạo lý.
Thị trưởng Mộc Uyển Dung ở một bên nói ra.
Kỳ thật nàng nghe Diệp Khai nói như vậy cũng có chút đồng ý, tác dụng của cán bộ lãnh đạo hẳn là quyết sách, ngươi trông cậy vào cán bộ lãnh đạo xoắn tay áo đi làm việc sao, còn muốn làm ra cái gì? Mà cấp dưới làm cái gì?
Đương nhiên trong lúc này còn có vấn đề, nếu chế độ kiến thiết làm không được tốt, vậy cán bộ lãnh đạo làm cái gì?
Vấn đề này rất mâu thuẫn, khả năng khó có thể tìm kiếm được đáp án, điều này cũng làm cho Mộc Uyển Dung có chút mê hoặc.