Quan Môn

Chương 590 : Con Gái Ở Bên Ngoài Có Người

Ngày đăng: 12:48 18/04/20




- Được!

Mộc Uyển Dung gật nhẹ đầu, sau đó đứng lên nói với hai vợ chồng Diệp Tử Bình:

- Diệp bí thư, Diệp phu nhân, tôi xin cáo từ!

- Tốt, về sau thường đến nhà chơi.

Diệp Tử Bình gật đầu nói:

- Tiểu Khai, đưa tiễn khách nhân.

Diệp Khai cùng Mộc Uyển Dung đi ra cửa lớn, Mộc Uyển Dung oán giận trách móc:

- Làm em sợ muốn chết, cha mẹ anh như thế nào lại đột nhiên trở về vậy? Anh cũng không nói cho em biết một tiếng, may mắn không làm ra chuyện gì xấu hổ gây nên trò cười.

- Anh cũng không biết chuyện cha mẹ trở về, vừa đi vào cửa thì mới nhìn thấy được.

Diệp Khai giải thích:

- Nhưng cũng không có gì đâu, ở bên ngoài cha anh là lãnh đạo, trở về nhà cũng bình thường thôi, hơn nữa tính tình cha anh vốn không hề có chút cái giá nào đâu.

Lời mặc dù nói như thế, nhưng trong lòng Mộc Uyển Dung vẫn có chút bất an, dù sao đó là ủy viên Cục chính trị trung ương, mang tới áp lực tinh thần cho người khác không nhỏ.

Nàng cũng rất lo lắng mình có mang tới ấn tượng không tốt nào đó cho Diệp Tử Bình hay không, dù sao hiện giờ đã là buổi tối, cô nam quả nữ lại đi theo Diệp Khai sống chung một chỗ, hơn nữa nhìn bộ dạng liền biết nàng mới tắm rửa xong, ai biết người ta sẽ có ý nghĩ như thế nào về nàng chứ?

Một khi đã như vậy, Mộc Uyển Dung càng cảm thấy vô cùng lo lắng, e sợ sẽ bị Diệp Tử Bình dán tấm nhãn không chịu nổi trọng dụng lên người mình.

- Ha ha, em không cần lo lắng vấn đề này.

Diệp Khai hiểu được ý nghĩ trong lòng nàng, liền nở nụ cười:

- Về công em xem như là cán bộ trong đội ngũ của anh, về tư em là nữ nhân của anh, đương nhiên có anh bảo hộ, chuyện khác em không cần hao tâm tốn sức đi suy nghĩ, làm tốt chuyện của mình là được rồi.

Mộc Uyển Dung nghe xong, gật nhẹ đầu, nhưng trong nội tâm cuối cùng vẫn có chút thấp thỏm.
Đối với Lâm Uy, trước kia mặc dù nói đã không còn cảm tình, nhưng cũng không tới mức chán ghét đến như vậy, nhưng trải qua chuyện hôm nay, Mộc Uyển Dung xem như triệt để oán hận hắn tới tận cùng.

Nhớ tới Lâm Uy, trong lòng Mộc Uyển Dung có chút lo lắng, cũng không biết Diệp Khai đã đánh hắn tới thế nào đây? Nếu thật sự gây ra án mạng, thật đúng là không thể dàn xếp êm thấm.

Trong lúc nói chuyện, di động của nàng chợt vang lên.

Mộc Uyển Dung tiếp điện thoại, chân mày chợt nhíu lại.

- Sao anh không chết luôn đi?

Mộc Uyển Dung ngừng trong chốc lát, liền hung hăng mắng to một câu, sau đó cúp điện thoại.

- Ai?

Nghe được con gái mắng lớn tiếng như vậy, Mộc Liên cùng Lý Chiêu Hoa đều nhìn nhau.

- Tên súc sinh Lâm Uy kia!

Sắc mặt Mộc Uyển Dung thật khó coi đáp.

Sự tình hôm nay Mộc Uyển Dung tự nhiên không tiện nói rõ với cha mẹ mình, chỉ là cơn tức trong lòng nuốt không trôi.

Vừa rồi Lâm Uy gọi điện thoại tới, kêu gào muốn tìm nàng tính sổ, còn nói muốn tìm Diệp Khai thanh toán, Mộc Uyển Dung thật sự không tin sau khi đã biết được bối cảnh cường đại của Diệp Khai, nàng không tin Lâm Uy có được lá gan dám đi tìm Diệp Khai khiêu chiến.

Những nhân vật lăn lộn trong thủ đô này, người nào mà không hiểu rõ ràng tình huống của Diệp gia, Lâm Uy làm gì có bản lĩnh đi tìm Diệp gia đối đầu? Đơn giản chỉ là ngoài miệng la hét vài tiếng, gào to một chút mà thôi.

- Ai, chuyện ly hôn này không giải quyết, thật sự là phiền toái!

Mộc Liên cũng không chút hảo cảm với Lâm Uy, lúc này nghe được tự nhiên cảm thấy thật phiền muộn, nhân sinh cuộc sống của con gái bà đúng là bị hủy trong tay thứ người như thế.

Nhưng bà nhìn vào mặt Mộc Uyển Dung một lát, chợt cảm thấy tuy rằng sắc mặt nàng đang giận dữ, nhưng lại hồng nhuận phơn phớt dị thường, khí sắc thật tốt, rõ ràng là bộ dáng mới cùng nam nhân trải qua chuyện kia, trong lòng không khỏi cảm thấy lộp bộp, chẳng lẽ con gái ở bên ngoài đã có người rồi sao?