Quan Môn

Chương 621 : Phá vỡ thế giới quan

Ngày đăng: 12:48 18/04/20




- Đối phó với tiểu quỷ tử, cũng không có biện pháp gì tốt lắm, đơn giản chính là hợp ý mà thôi.

Trần Chiêu Vũ đối với chuyện này ngược lại là cảm thấy rất nhạt:

- Bọn hắn đã yêu thích sắc đẹp, trong Bắc Kinh có nhiều nơi vui chơi như vậy, ngươi còn lo lắng không tìm thấy nơi thích hợp sao?

Hồ Hán nghe xong, nhẹ gật đầu, kế sách hiện nay, cũng chỉ có như vậy thôi.

Chỉ cần trước tiên hầu hạ tốt mấy tên tiểu quỷ tử này, lại khiến cho đàm phán thuận lợi tiến hành tiếp, chứng thực được mấy hạng đầu tư này, như vậy thì về sau cho dù thế nào đi nữa, vẫn là không ảnh hưởng đến toàn cục, còn đám tiểu quỷ tử bọn họ có thể hay không trở mặt, hắn lại phải sợ chuyện gì?

- Uông Tình, cậu nói chuyện này có phải hay không là rất đáng giận?

- Miêu Miêu, đừng nghĩ nhiều như vậy, trên quan trường, đây chính là chỗ tối, cậu cũng không phải là không biết rõ.

- Hắn ngay cả mình đều lợi dụng được, phá hư thanh danh của mình, loại người này, mình có thể ở chung với hắn được sao?

- Chuyện này, là hắn làm không tốt, ít nhất là cần phải để cho cậu biết…

Cố Miêu Miêu và bạn gái của nàng, vị cô bé áo đỏ tóc ngắn ngồi chung một chỗ kia, trên mặt bàn trước mặt hai người, có đặt vài chai rượu nhỏ, trong không khí tràn ngập một cỗ hương thơm của rượu đỏ.

Sau khi từ trong nhà chạy đi, tâm tình Cố Miêu Miêu cực độ phiền muộn, liền kêu hảo hữu Uông Tình đến, muốn mượn rượu giải sầu.

Chẳng qua là nói mượn rượu giải sầu, còn không bằng nói là phát tiết một chút phẫn nộ trong lòng.

Dù sao gặp phải một tên tiểu nhân trên quan trường, tâm tình của Cố Miêu Miêu nhất định là vô cùng không tốt.

Kỳ thật sinh trưởng trong một gia tộc chính trị như Cố gia, Cố Miêu Miêu đối với quan hệ của đám quan chức cũng được nhìn thấy một ít, chỉ là mặc dù nàng biết đây là cách làm không cách nào tránh khỏi trên quan trường, lại cũng thật không ngờ Hồ Hán lại làm được triệt để như vậy, cư nhiên lại lấy nàng làm tư cách là thẻ đánh bạc đến đả kích đối thủ, không tiếc hy sinh danh dự của nàng, thậm chí còn muốn để cho nàng đi xin lỗi hai tên tiểu quỷ tử kia.

Chuyện như vậy đều có thể làm ra được, Cố Miêu Miêu còn có thể trông cậy được vào Hồ Hán ở điểm gì?

Ở cùng Hồ Hán một chỗ, xác thực không thể mang đến bất kỳ cảm giác an toàn nào cho nàng.

- Ta không muốn ngây ngốc ở kinh thành nữa rồi…

Cố Miêu Miêu cong ngón tay gõ vào mặt bàn cao su trơn bóng nói ra.

Dưới ánh đèn sâu thẳm, móng tay dài của Cố Miêu Miêu lộ ra trên mặt bàn, hiển lộ ra giống như kim loại sáng bóng, lại khiến cho cô gái tóc ngắn Uông Tình cảm thấy có chút ngẩn người.

Lúc này đột nhiên nghe bạn mình nói như vậy, Uông Tình liền có chút kinh ngạc:

- Cậu không ở trong thì việc học làm sao bây giờ? Cậu còn chưa có tốt nghiệp đại học đấy.

- Kỳ thật ở một thời gian trước, mình đã nhận được thư mời học của trường Oxford bên nước Anh, chỉ là đang do dự có nên đi hay không thôi.

Cố Miêu Miêu nhỏ giọng nói:
Ai ngờ miệng cô gái tóc ngắn vểnh lên nói:

- Tối hôm qua điên cuồng như vậy, khiến cho toàn thân người ta mệt mỏi rã rời, hôm nay lại không nhận người, thật là không có lương tâm nha.

- …

Diệp Khai lập tức im lặng, loại người nào cũng đều có thể gặp được a.

Hắn luôn cảm thấy giống như gặp được cô bé này ở nơi nào rồi, lại thật sự không biết đối phương, cho nên Diệp Khai vắt hết óc suy nghĩ, người này đến tột cùng là ai vậy?

Sau khi hắn nghĩ lại, cũng không nhớ ra được là ai.

Bất quá khi ánh mắt của hắn lướt qua đỉnh đầu của cô gái tóc ngắn, thời điểm nhìn về phía đối diện, liền thấy một nữ hài tử có vài phần quen thuộc, không phải ai khác, đúng là cháu gái của Cố lão, Cố Miêu Miêu, chính là vị hôn thê của Hồ Hán.

Có biến, Diệp Khai lập tức kịp phản ứng.

Cố Miêu Miêu lại là có chút kinh ngạc há hốc miệng, trong tay đang cầm lấy một chén rượu chan cao, nhìn xem Uông Tình đang đi trêu chọc Diệp Khai, lại nhìn thấy Diệp Khai bị chọc cho tay chân luống cuống, lâm vào tình cảnh kinh hoàng, cùng với động tác lớn mật hôn lên Diệp Khai, cảm thấy mình cũng giống như không thực sự hiểu rõ vị khuê trung mật hữu này.

Làm sao nàng lại to gan như vậy chứ? Thế giới quan của Cố Miêu Miêu một lần nữa bị bạn tốt Uông Tình lật đổ.

- Đây là tình huống gì, chẳng lẽ là có âm mưu?

Diệp Khai lập tức thoáng sửng sốt, lần đầu tiên chứng kiến Cố Miêu Miêu, hắn liền nhớ lại thân phận của cô gái tóc ngắn này, là bạn thân của Cố Miêu Miêu.

Cảm giác đầu tiên chính là có người bày mưu nhắm vào hắn, không chừng chỉ sau một khắc cô bé trong ngực hắn sẽ hô to là hắn vô lễ, sau đó lao tới một đám người chụp ảnh hay là vây đánh hắn.

Kế tiếp trên báo chí sẽ xuất hiện một đống lớn tin tức về Diệp bí thư phi lễ với thiếu nữ trong quán rượu.

Nếu như sự tình thật sự phát triển như vậy đoán chừng Diệp Khai sẽ giống như tình trạng bị đống bùn rơi vào trong đũng quần, không phải phân thì cũng biến thành phân, mặc dù không làm gì được hắn, nhưng đã đủ làm cho hắn cảm thấy thật phiền muộn, ít nhất thanh danh của hắn sẽ bị người ta bôi xấu.

Đương nhiên hiện tại hắn còn chưa kết hôn, cũng sẽ không tồn tại chuyện hắn lợi dụng chức quyền đi ức hiếp thuộc hạ, ở trong nơi công cộng như các quán bar, cũng không ai nói tới vấn đề tiết tháo, nhưng nếu như bị người cho rằng hắn là sắc lang quấy rối thiếu nữ, đây thật sự là có chút oan khuất.

Nhưng với bề ngoài của hắn, muốn tiền có tiền, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn chức vị có chức vị, muốn thân phận có thân phận, có thể nói là nhân vật được ông trời chiếu cố, là tình nhân trong mộng tốt nhất của ngàn vạn thiếu nữ, tùy tiện vẫy tay liền có rất nhiều thiếu nữ nhào tới, có cần tự mình chạy vào trong quán rượu đi quấy rối người khác hay sao?

Thế nhưng nếu thực sự bị người chụp ảnh truyền ra, hoặc là vị vây quanh gây rối, thật sự là khó lòng giãy bày, dù sao cũng sẽ không ai dám bảo đảm, sắc lang không thể là người anh tuấn suất khí.

Cảm giác được phản ứng dị thường của Diệp Khai, Uông Tình nhìn lại, liền phát hiện ánh mắt của Diệp Khai đang nhìn Cố Miêu Miêu, rất hiển nhiên hai người này đã nhận thức ra nhau, nàng không khỏi kêu to thật không có ý nghĩa.

- Ai, phản ứng của Diệp bí thư thật là khô khan, người không phong lưu uổng thiếu niên, mỹ nữ đã đưa tận cửa mà anh cũng không dám tiếp nhận, chẳng lẽ điều kiện của tôi quá kém cỏi sao?

Uông Tình vẫn chưa từ bỏ ý định, đem bộ ngực của mình cọ cọ vào trước ngực Diệp Khai, như muốn thử độ co dãn.