Quan Môn

Chương 744 : Tạ Quân Ngọc phiền toái

Ngày đăng: 12:50 18/04/20




- Lễ vật cái gì, đám đồ tử đồ tôn của ta đều biết rõ xưa nay ta không thu lễ vật.

Đại sư phụ lập tức nở nụ cười, bộ dạng thật thân thiết hòa ái.

Nguyên lai còn có quy củ này, Diệp Khai nghe xong cảm thấy an tâm nhiều hơn.

Vốn khi nghe tướng quân Lâm Uy nói tới chuyện này, hắn còn đang suy nghĩ nên tặng lễ vật gì cho lão đầu nhi, hiện tại nghe lão nhân nói như vậy, Diệp Khai đương nhiên là giảm được một phen phiền toái, dù sao lần này hắn ở lại thủ đô không lâu, chưa hẳn có thời gian quay trở vào đại nội chúc thọ cho đại sư phụ.

Nhưng sau đó lão đầu nhi chợt nói:

- Mỗi một lần tới sinh nhật của ta, những đồ đệ đều muốn quay về chúc mừng, thăm viếng lão nhân này, nhưng tình huống năm nay có chút bất đồng, đoán chừng là sinh nhật cuối cùng của ta tại đại nội rồi, cho nên bọn họ trên cơ bản đều sớm chạy về, cũng vì muốn ở chung với lão đầu tử thêm vài ngày…

- Ah?

Diệp Khai nghe xong lập tức sửng sốt, không biết ý tứ của lão đầu nhi là gì.

Như thế nào nghe qua tựa hồ có hương vị như sinh ly tử biệt?

Nhưng đúng lúc này hắn nhìn thấy Tạ Quân Ngọc đang đứng một bên mà sắc mặt vẫn bình tĩnh như nước, hẳn không phải là chuyện gì bất hạnh, bằng không trên mặt Tạ Quân Ngọc không thể không có cảm xúc, ít nhất phải có thái độ khẩn trương lo nghĩ mới đúng.

- Người đã già có thể do tĩnh cực tư động, cho nên ta thầm nghĩ khi thân thể ta còn có thể đi lại muốn đi dạo khắp danh sơn thắng cảnh thêm một lần thôi.

Đại sư phụ nhìn Diệp Khai, ánh mắt lộ ra chút thần sắc nhu hòa:

- Nhưng đối với tiểu đồ đệ này của ta, trong lòng vẫn có chút không yên tâm, có chút sự tình phải nhanh chóng giải quyết mới xong.

- Đại sư phụ tìm cháu, là vì chuyện của Tạ chủ nhiệm sao?
- Dạ, tân khu Thánh Vương, chủ nhiệm quản ủy hội của khu nghiên cứu kỹ thuật cao cấp quốc gia, quan viên cấp phó sảnh.

Diệp Khai ở một bên giải thích:

- Đoán chừng qua thêm một thời gian, tân khu sẽ nhập vào thành phố Minh Châu, trở thành một tân khu chính thức, cấp bậc sẽ tăng lên, biến thành cán bộ cấp chính sảnh rồi.

Nhắc tới chuyện này, nội tâm Diệp Khai cũng có chút đắc ý.

Tạ Quân Ngọc là cán bộ do một tay hắn đề bạt, trên thực tế biểu hiện của nàng tại tân khu Thánh Vương cũng biết tròn biết méo, có thể chống lại loại người giảo hoạt quan trường như Hồ Hán hơn nữa còn đem đội ngũ cán bộ Diệp Khai lưu lại giữ gìn bền vững như thép, năng lực như thế nào tự nhiên là không thể nghi ngờ.

Lúc trước hắn tỏ vẻ muốn để Tạ Quân Ngọc tiếp nhận vị trí của hắn, còn có rất nhiều người tỏ vẻ hoài nghi, cho rằng một cô gái sẽ không chèo chống nổi một cục diện lớn như thế, nhất là còn đối phó với Hồ Hán, tựa hồ là quá khó xử nàng, nhưng bây giờ khi mọi người nhìn xem tình thế của bên kia, sẽ cảm thấy Diệp Khai quả nhiên đã đề cử người nối nghiệp rất tốt.

Đợi thêm một thời gian, cán bộ nữ tính như Tạ Quân Ngọc cuối cùng sẽ đi lên sân khấu chính trị rất cao.

- Tiểu Ngọc tu luyện, xảy ra vài vấn đề.

Đại sư phụ bỗng nhiên nói với Diệp Khai.

Diệp Khai nghe xong, cũng có chút nghi hoặc:

- Loại chuyện tu luyện này, cháu không hiểu, lẽ ra đại sư phụ nếu biết vậy khẳng định có thể làm ra chỉ điểm đi? Không biết tình huống có nghiêm trọng hay không, có tạo thành nguy hại gì đối với thân thể hay không?

Đối với Tạ Quân Ngọc, Diệp Khai đương nhiên là thật sự quan tâm.