Quan Môn
Chương 753 : Vấn đề không dễ dàng giải quyết
Ngày đăng: 12:50 18/04/20
Đối với những nhân vật đang ở trong thời điểm thăng tiến mạnh mẽ như Đường Tế Xuyên, Diệp Khai đương nhiên cũng không muốn dắc tội. Nếu như không phải thấy thái độ của ông ta với Uông Tình có chút ác liệt, cậu hai họ Diệp này thật đúng là không muốn trêu chọc vào người như thế, vạn nhất ông ta mang thù thì biết phải làm sao chứ?
Chuyện này thật đúng là khó mà nói được, dù sao Diệp Khai cũng đã gây thù hằn rất nhiều nơi, thêm một người là Đường Tế Xuyên nữa thì cũng chẳng có chỗ tốt gì.
Đường Tế Xuyên nhìn nhìn Diệp Khai, bỗng nhiên thở dài nói:
- Kỳ thật trước đó tôi vốn vẫn cho cậu là thằng công tử bột ăn chơi trác táng, hôm nay nói chuyện thế này, mặc dù cũng không làm thay đổi cách nhìn nhận của tôi, nhưng tôi thừa nhận, cậu cho dù là ăn chơi trác táng thì cũng là loại công tử thưởng thức tương đối cao, hơn nữa đôi khi cũng biết nói mấy câu làm cho người ta rất xúc động.
- Tôi không phải công tử bột phóng đãng ăn chơi trác táng, tôi là cán bộ quốc gia, cán bộ kiểm tra kỷ luật.
Diệp Khai nghe xong liền không nể mặt mà phản bác nói.
Đây chính là ván đề về nguyên tắc, Diệp Khai luôn luôn nghiêm khắc bác bỏ bất kỳ câu nói hay lời đồn nào bất lợi cho hình tượng của bản thân hắn.
- Được rồi, tôi cũng chưa nói cậu có gì không tốt.
Đường Tế Xuyên nhìn sắc mặt Diệp Khai, bỗng nhiên cảm thấy có chút vui vẻ, lập tức phá lên cười ha ha:
- Kỳ thật nếu anh không đào hoa như thế thì lại vô cùng hợp làm con rể tôi đấy.
- Thật xin lỗi, tôi đây là hoa thơm đã có chủ rồi nha, Đường tướng quân muốn tìm con rể còn có thể từ từ mà tìm.
Diệp Khai khẻ đảo mắt nói.
Nhưng mà Đường Tế Xuyên lại nói:
- Từ sau khi xảy ra chuyện lần trước, tôi cũng không tiện đi gặp thủ trưởng nữa.
- Đây cũng chẳng tính là chuyện gì đâu, ông chú tôi cũng chẳng phải là người hẹp hòi gì.
Diệp Khai nói lại:
- Vừa hay tôi cũng muốn đi thăm ông ấy, thế cùng nhau đi đi.
- Cũng được.
Đường Tế Xuyên cũng chẳng phản đối, xem ra đoạn thời gian vừa rồi ông ta đúng là sợ thật.
Nhị lão gia tử nhận được điện thoại của Diệp Khai, nghe nói Đường Tế Xuyên cũng tới, quả nhiên là lập tức đồng ý luôn.
Diệp Khai cùng Đường Tế Xuyên đi tới chỗ của Nhị lão gia tử, tự mình ngồi đó trong chốc lát, sau đó liền cáo từ đi ra ngoài.
Hắn đi tới chủ yếu là hóa giải chút xấu hổ còn lại sau chuyện lần đầu tiên kia, giờ đã đạt được mục đích rồi, đương nhiên không cần phải ở lại nữa làm gì. Thật ra bên phía Nhị lão gia tử, gần đây hắn đã chạy tới ba lượt luôn rồi, đương nhiên chẳng có nhiều lời cần nói tới thế.
Nhưng mà vừa mới từ chỗ Nhị lão gia tử đi ra liền nhận được điện thoại của Uông Tình.
Với hình thức mà trước đó Diệp Khai đưa ra, tạm thời xem như lấy được những thành tích không tồi.
- Đoán chừng ba em lần này phải mất công trở về rồi, chuyện này thật sự là không thể giải quyết được.
Diệp Khai cuối cùng nói với Uông Tình.
Hai người nói tới chuyện này, cũng chẳng cần tìm chỗ nào đi chơi, cứ ngồi trong quán cà phê gần đó hơn một giờ đồng hồ, uống mấy ly rồi nói mấy chuyện trong trường học của Uông Tình.
Quả nhiên, hai người còn chưa chia tay nhau, Uông Tình đã nhận được điện thoại của Đường Tế Xuyên. Xem chừng tâm trạng của Đương tư lệnh cũng không phải tốt cho lắm, hiển nhiên mọi chuyện tiến triển không thuận lợi.
- Đúng là như anh nói rồi, tâm trạng lão Đường không tốt.
Uông Tình cúp điện thoại xong, liền lè lưỡi mà nói với Diệp Khai.
- Có một số việc thật sự không dễ xử lý cho lắm, hơn nữa chúng ta là người bên ngoài cũng không nên tham dự quá nhiều.
Diệp Khai nghĩ nghĩ liền nói:
- Nhưng mà nếu ta mặc kệ thì lại không hay cho lắm nhì?
- Anh có thể có biện pháp gì thế chứ?
Uông Tình có chút hoài nghi hỏi thăm.
Theo như cô thấy, Diệp Khai tuy rằng là con cháu thế gia, hơn nữa còn là cán bộ cấp trưởng ban, nhưng chuyện như thế này thì hắn cũng đành bó tay bất lực thôi.
Bằng không mà nói, cha cô, Đường Tế Xuyên cũng sẽ không vì chuyện này mà đau đầu nóng ruột tới như thế.
- Anh cho em một địa chỉ liên lạc, sau đó em bảo cha em liên lạc rồi thương lượng cụ thể cùng với bên kia là được rồi. Tình hình cụ thể thì anh không tiện tham gia vào.
Diệp Khai rất tự nhiên lấy một quyển sổ nho nhỏ từ trong ví tiền ra, rồi viết viết cái gì đó rồi đưa cho Uông Tình.
- Thật sự có tác dụng sao?
Uông Tình nhìn nhin chỉ thấy một dãy số điện thoại, còn có một cái tên
- Vừa nhìn đã biết tên của phụ nữ.
- Phụ nữ có thể chống nửa khoảng trời.
Diệp Khai tự nhiên không tiện giải thích quá nhiều.