Quan Môn
Chương 761 : Phải tăng cường công tác xử lý ở Bắc Kinh
Ngày đăng: 12:50 18/04/20
- Ha ha ha…
Niếp Vân Phi liền nở nụ cười,
- Loại chuyện này rất khó nói, gia tộc di truyền cũng có thể là di truyền cách đời mà, hoặc gia tổ của lão DIệp gia quả thật có thể dựa vào nghệ thuật mồm mép như thế mà có cơm ăn cũng không chừng. nhưng mà thằng ranh này phát triển thật nhanh, khó trách lúc trước Phương lão lại vừa ý nó, Sở lão lại cũng nhận nó làm cháu rể, thật cũng không phải là không có lý.
- Con mắt nhìn của hai lão nhân gia này đúng là rất chuẩn. thằng nhỏ Diệp Khai này sau này sẽ rất hoành tráng rồi.
Phu nhân của Niếp Vân Phi cũng gật đầu thở dài nói.
- Điều này là không thể nghi ngờ rồi. Cho dù là hiện tại, Diệp Khai cũng đã là nhân vật khá khủng khiếp rồi. Mới hai mươi tuổi là cán bộ cấp trưởng ban, lại còn làm được tốt như thế, chiến tích lỗi lạc. điều này người bình thường làm sao lại làm được? Đời thứ ba của lão Diệp gia lại xuất hiện nhân vật kiệt xuất, thật chỉ có thể nói là ông trời chiếu cố nha.
Niếp Vân Phi nói với bà xã của mình:
- Đi thôi, tới phòng bếp xem xem con cua có lòng cầu tiến đó đi, rồi đêm nay tiễn chúng nó vào nồi hấp hết.
Cuộc đàm phán giữa Bí thư Nhạc Sơn với đồng chí Hồng CHính cũng phải thuận lợi cho lắm.
Cho dù Bí thư Nhạc Sơn trình bày cặn kẽ chi tiết từng tình huống ra, theo lý mà cố găng, nhưng đồng chí Hồng Chính cũng đều nhất định không chịu đồng ý. Điều kiện cũng không rõ ràng phóng khoáng, điều này làm cho Bí thư Nhạc Sơn nhận được áp lực khá lớn. - Phó thủ tướng Hồng, cải cách chế độ thuế trước mắt tuy rằng là đang ở giai đoạn thí điểm, nhưng mà tỉnh Hà Đông chúng tôi đã tìm ra được rất nhiều điểm không tốt.
Bí thư Nhạc Sơn nói với đồng chí Hồng Chính:
- Áp lực tài chính quá lớn, tài chính để cung cấp tiền lương cho viên chức đều sắp trở thành vấn đề lớn, rồi còn các khoản tiền như là y tế, bảo hiểm, giáo dục cho các viên chức chính phủ gì đó… những người này đi làm, cũng không thể để bọn họ tự chạy đi ra ngoài kiếm tiền chứ? Trong thời gian ngắn thì còn được, nếu trong thời gian dài thì tài chính địa phương sẽ bị phá sản mất!
Theo như lời ông, thì chuyện đó thật không phải là chuyện giật gân, mà nghe xong những câu nói của Diệp Khai xong, lại tổng hợp phân tích những tình hình thực tế mới đưa ra được một cái kết luận tương đối chính xác.
Thời điểm trước kia, khi mà tài chính của trung ương thu nhập được ít, tài chính địa phương thu nhập được nhiều,bây giờ lại cải cách phân chia chế độ thuế, tình huống như vậy liền đảo ngược rồi, biến thành tài chính trung ương thu nhập nhiều, mà tài chính địa phương thu nhập vào ít.
Thế nhưng bởi vì như thế, vốn là ở địa phương có thể làm được rất nhiều chuyện, hiện tại cũng là vì tài lực khó khăn, không có cách nào làm được nữa. Mà trên trung ương thì lại có nhiều tiền thêm, thậm chí không còn biết nên dùng vào việc gì nữa.
Thay đổi như thế, hậu quả trực tiếp chính là tài lực của trung ương phóng đại lên, có khả năng làm được rất nhiều hạng muc lớn, cũng có khả năng đi làm một số công trình đầu tư dài hạn. Nhưng khiếm khuyết chính là kinh tế địa phương lại chịu ảnh hưởng khá lớn, chính yếu nhất chính được thể hiện ở một số dự án quan trọng của chính quyền địa phương.
Tài chính cho những hạng mục kiến thiết của những địa phương này lập tức lâm vào tình hình bị mắc cạn, không thể thôi động nổi nữa.
Ai chạy chọt luồn lách được nhiều, hiểu rõ tình hình của bộ ủy thì tiếp theo sẽ nhận được cấp khoản, điều này đều phải biết nhân cơ hội.
Còn có một số bộ ủy, một người sẽ quyết định một số hạng mục đầu tư quan trọng.
Nói cách khác, chính phủ trung ương có một số bộ môn nắm lấy đại lượng tài chính, tài chính quay vòng. Nhưng lại khuyết thiếu những quy phạm nghiêm khắc xem ai có thể có được số tài chính này, quá trình phê duyệt tài chính khuyết thiếu tính quy phạm, tính minh bạch, quan viên phụ trách được hưởng quyền tự quyết khá lớn.
Trong văn bản tài liệu thường xuyên có ba chữ trên nguyên tắc. Đó chính là còn có con đường đi khác, trái với nguyên tắc. Còn người rõ ràng nhất đối với nguyên tắc đó, người hiểu rõ cách đi đường vòng tránh nguyên tắc nhất lại chính là người quy định chế định.
Trên nguyên tắc, cũng chính là có nghía thiếu thốn nguyên tắc, đây cũng chính là điều xảo diệu của tiếng Hán.
Bởi vì việc chuyển dịch tài chính đều là miễn phí. Cho nên trên lý luận mà nói, nhu cầu của nó là vô hạn, bởi vì tất cả mọi người đều rất cần tiền, nhưng nguồn cung lại là có hạn. cũng là vì trung ương tổng cộng cũng chỉ có chút tiền như thế, cho nên chính quyền địa phương phải cạnh tranh khá kịch liệt, thậm chí có thể dùng tử không từ thủ đoạn để hình dung.
Kiểu cạnh tranh như thế, kinh tế học gọi là Tâm tô quyền lực.
Bên cạnh chữ chạy chọt đó còn phải có chữ “bao”, phải có bao thì mới đi chạy chọt được. Mà bên trong cái bao đó lại không thể trống không được, lợi lộc cũng từ đó mà sinh ra.
- Anh cảm thấy có ai là người để đề cử hợp lý không?
Bí thư Nhạc Sơn nói với thư ký Quan Hạc.
- Người đề cử?
Quan Hạc nghe xong, đương nhiên hiểu rõ Bí thư Nhạc Sơn là đang hỏi việc chọn lựa người đảm nhiệm chức chủ nhiệm khu lưu trủ ở thủ đô. Người mà hắn đầu tiên nghĩ tới chính là Diệp Khai.
Bí thư Nhạc Sơn nhìn thấu ý nghĩ của Quan Hạc, lắc đầu nói:
- Không cần nhắc tới Diệp Khai, tuy cậu ấy có thể nhưng không khả năng đảm nhiệm vị trí tại văn phòng đại diện ở thủ đô.
Thân phận bối cảnh của Diệp Khai đương nhiên có thể xử lý công việc tại văn phòng đại diện ở thủ đô như cá gặp nước, nhưng lai lịch của hắn quá lớn, Diệp gia không khả năng để con cháu mình ngồi vào vị trí đi nghênh đón tiếp đãi người khác, mặc dù nói vẫn là cấp chính sảnh, nhưng dù sao cũng là công tác chuyên hầu hạ cho người.