Quan Môn
Chương 914 : Ngoài ý muốn phát sinh
Ngày đăng: 12:52 18/04/20
Nếu đã biết việc Long Chính Tiết sắp đến Đông Sơn, Diệp Khai đương nhiên không thể ra ngoài dạo chơi quá lâu, bọn họ ăn xong thịt nướng xuống sông tắm một lát, sau đó lên bờ thu dọn đồ đạc lái xe chuẩn bị quay về nhà.
- Dập hết lửa đi, phải dập tắt hoàn toàn, vạn nhất lưu tro tàn khiến cháy rừng, chủ tịch thành phố như tôi sẽ phạm tội ác tày trời rồi!
Diệp Khai chợt nhớ tới chuyện này, vội nói với Lý Hải.
- Yên tâm đi, tôi đã múc hai thùng nước dưới sông, cam đoan là dội tắt hết thảy!
Lý Hải trả lời.
Trong khi mấy người Lý Hải dập lửa, Diệp Khai thu thập đồ đạc của mình, chợt nhìn thấy được kính viễn vọng mà Cam Tĩnh mang theo.
- Tiểu tử kia thật là…đây là dụng cụ nhìn trộm tốt nhất nha!
Diệp Khai nhìn thấy không khỏi nở nụ cười.
Mấy năm nay bởi Xô Viết giải thể, ở phương bắc có thật nhiều vật tư đều bị đem bán ra ngoài, chỉ cần cẩn thận lưu ý một chút thật sự có thể đào tới không ít thứ tốt, chẳng hạn như loại kính viễn vọng của Nga, xác thực là có thể mua được vào trong tay.
Kính viễn vọng của Cam Tĩnh cũng mua từ nơi đó, nghe nói là mua từ trong bộ đội đặc chủng, ngoại trừ vật này thậm chí hắn còn lấy được cả súng bắn tỉa có thể sử dụng công năng kính hồng ngoài nhìn ban đêm, đó cũng là đồ vật đắt giá.
Đại khái bởi nguyên nhân nghề nghiệp đi, Cam Tĩnh đối với những loại đồ vật này cảm thấy hứng thú phi thường.
Nhóm người Lý Hải đang ở bên kia dập lửa, Diệp Khai cầm lấy kính viễn vọng xoay xoay ngắm nghía cảnh vật chung quanh.
Khi hắn đưa ống kính chuyển hướng qua khu rừng cây phía sườn núi, liền phát hiện có chút tình huống. Tựa hồ có năm sáu nam nhân đang kéo một cô gái mặc váy liền áo màu trắng lôi đi trên mặt cỏ, nhìn biểu hiện giãy dụa liều mạng của cô gái mà xem, tựa hồ không phải là chuyện gì tốt.
- Thao!
Diệp Khai chuyển ống kính tiếp cận gương mặt cô gái, rốt cục nhìn ra được hình dáng của nàng, nhịn không được mắng lên một câu.
Sau đó Diệp Khai liền hô lên:
- Làm việc làm việc đi, mọi người theo tôi làm anh hùng cứu mỹ nhân!
Nghe xong tiếng hô của Diệp Khai, mọi người vội vã chạy tới.
- Nhị thiếu gia, chuyện gì vậy?
- Mày xem tiểu Đinh người ta, lật tay đem bạn gái bán đi, còn bình tĩnh như vậy, tụi mày đứa nào làm được? Đây là chênh lệch, hiểu hay không? Về sau nên học tập một chút, không có chỗ xấu!
Mấy tên thủ hạ nghe xong đều nhìn qua Đinh Tử Sơn, trong nội tâm lại vô cùng khinh thường.
Loại người như Đinh Tử Sơn, bởi vì bị tên trung niên mặt đen bố trí ván cục ám toán, thiếu nợ, kết quả bị tên mặt đen dẫn dụ đi câu bạn gái Từ Chỉ Đồng ra ngoài, muốn gán nợ cho tên trung niên kia.
Loại chuyện này cho dù là lăn lộn trong giang hồ cũng là chuyện phi thường mất mặt, nếu để cho người biết là bị người phỉ nhổ, nhưng Đinh Tử Sơn chẳng những làm, còn làm thật yên tâm thoải mái, quả thật làm người vô cùng khinh thường.
- Hiện tại tao bỗng nhiên kích tình bành trướng, tụi mày nói nếu tao ở chỗ này cùng Từ tiểu thư này nọ í é có phải rất có tình điều hay không?
Tên trung niên mặt đen bỗng nhiên hỏi.
- Lão đại đúng là lão đại, các huynh đệ bội phục!
Tên đầu trọc xăm mình nịnh nọt một câu, sau đó vung tay lên nói:
- Đến, đem Từ tiểu thư đưa lên ghế nằm!
Mấy tên lập tức động thủ, thoáng chốc đã đem Từ Chỉ Đồng đang cực lực giãy dụa đặt lên trên ghế nằm, sau đó dùng dây thừng trói lại tay chân nàng trên ghế không cho nàng giãy thoát.
- Hắc hắc…
Tên trung niên cười hăng hắc, sau đó bấm một nút trên ghế nằm.
Chỉ thấy chiếc ghế xoẹt xoẹt mấy tiếng, vốn ghế dựa lõm xuống nhưng bỗng nhiên trồi lên như hình vòm.
Thân thể Từ Chỉ Đồng lập tức bị đẩy lên, đeo bờ eo của nàng ưỡn ra, bộ ngực cùng eo bụng cũng ưỡn lên, hiện rõ trước mắt bọn hắn.
- Thân thể thật mềm ah…
Tên trung niên nhìn thoáng qua, không khỏi nuốt nước miếng, trong mắt kinh diễm.